Hơn nửa ngày sau mới do dự mở miệng.
"Tiểu thư, ngài có cảm thấy cái vị gia chủ Đường gia kia có hơi giống vị công tử ngài cứu mấy hôm qua không?"
Nam Nhiễm nhìn nàng.
Tầm mắt rơi xuống người Tiểu Đào.
Thấy vậy, Tiểu Đào lập tức nói: "Tiểu thư, Tiểu Đào cũng biết chuyện này không có khả năng, nhưng... nhưng... nô tỳ cảm thấy có hơi giống..."
Dù sao ngày hôm qua toàn thân vị kia đều xanh xanh tím tím trông rất dọa người.
Hơn nữa, nhìn vị Đường gia chủ này không hề giống như đang bị thương.
Tiểu Đào nắm chặt khăn lụa.
Tuy rất giống nhưng nghĩ lại cũng không có khả năng...
Nam Nhiễm nghi ngờ: "Rất khó nhận ra?"
Tiểu Đào sửng sờ.
Ý của tiểu thư là...
Đang nghĩ, đột nhiên có người đi tới đình hóng gió.
Chủ tớ hai người đồng thời ngẩng đầu nhìn qua.
Tần Nhất mặc một thân áo xám, đứng dưới bậc thang mái đình.
Hai tay ôm quyền, thi lễ: "Cô nương, chủ nhân nhà ta, muốn gặp mặt cô nương."
Lời này của hắn ta vừa dứt, Đường Khô đã xuất hiện.
Một thân áo đen, trên thêu hoa văn bằng chỉ vàng, hơi thở cường đại, lạnh nhạt.
Gương mặt như tượng tạc, biểu tình hờ hững.
Tiểu Đào trừng mắt.
"Đường gia chủ?"
Đường gia chủ muốn đơn độc gặp mặt tiểu thư nhà nàng?
Tiểu Đào có hơi bất an.
Gia chủ Đường gia có thể đi đến ngày hôm nay, đương nhiên có rất nhiều lời đồn.
Nói hắn sát phạt quyết đoán, bất cận nhân tình(*), thậm chí đối với người thân dám chặn đường hắn, hắn cũng không do dự xuống tay diệt trừ.
Vị Đường gia chủ này, không phải muốn lợi dụng tiểu thư chứ?
Bên này Tiểu Đào còn đang bởi vì khẩn trương mà bắt đầu suy nghĩ miên man một số khả năng không tốt.
Bên kia Tần Nhất đã vô cùng thức thời.
Vừa thấy chủ nhân tới.
Liền bày ra tư thế mời, ánh mắt nhìn chằm chằm Tiểu Đào.
Ý tứ rất rõ ràng.
Chủ nhân nhà ta và tiểu thư nhà ngươi, muốn đơn độc tâm sự.
Tần Nhất là một người tu luyện.
Hơn nữa đã đi theo bên cạnh Đường Khô làm nhiệm vụ lâu rồi.
Nên trên người hắn ta không tránh khỏi có hơi thở chết chóc.
Dù hắn ta có nỗ lực bày ra vẻ mặt ôn hòa, nhưng Tiểu Đào vẫn khẩn trương đến mức hai chân mềm nhũn.
Tiểu Đào cúi đầu nhìn tiểu thư.
Nếu tiểu thư sợ hãi thì cho dù nàng có thế nào cũng sẽ ở bên cạnh tiểu thư.
Kết quả, vừa cúi đầu đã phát hiện không biết Nam Nhiễm đã đứng lên từ lúc nào, hiện tại còn đang chạy vội đến trước mặt Đường gia chủ.
Tiểu Đào lại trợn trừng mắt.
Từ khi nào mà lá gan của tiểu thư lại lớn như vậy?
Không phải, lúc trước tiểu thư đã nói muốn cách xa những người như vậy một chút sao?
Còn nói cái gì mà những người như vậy có rất nhiều thị phi.
Trốn xa một chút chắc chắn không sai.
Tần Nhất bước lên bậc thang, đi vào đình hóng gió, ôn hòa nói: "Cô nương, bên này, mời."
Giọng nói ôn