Nam Lăng cọ cọ vài cái trên vai Nam Nhiễm.
Làm nũng: "Tỷ tỷ, tỷ đừng tức giận nữa được không? Ít nhất đừng giận muội nữa."
Trong giọng nói mang theo chút nhõng nhẽo.
Không những không khiến người khác cảm thấy không thỏa mái mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy nàng ta thật đáng yêu.
Nam Nhiễm nâng mày.
Khóe môi khẽ cong.
Hai con ngươi đen nhánh đảo nhanh qua người Nam Lăng, sau đó nhanh chóng dời đi.
Nhìn về phía cây đào ở giữa sân.
Nửa ngày sau.
Mới mở miệng: "Toàn là đồ ta đã dùng qua."
Nam Lăng nghe vậy, sửng sốt, ngẩng đầu nhìn Nam Nhiễm.
Nàng ta hoàn toàn không hề nghĩ tới Nam Nhiễm sẽ đột nhiên nói ra một câu như vậy.
Thế là thấp giọng gọi: "Tỷ tỷ?"
Lời này của nàng ta là có ý gì?
Nam Nhiễm giơ tay.
Ấn vào trán Nam Lăng một cái, đẩy nàng ta ra xa.
Nam Lăng theo bản năng lùi về sau hai bước.
Nàng ta nhíu mày, âm thầm đánh giá Nam Nhiễm lại một lần nữa.
Giống như nghĩ tới cái gì đó, mở miệng: "Tỷ tỷ, tỷ không thấy khó chịu sao?"
"Ta phải khó chịu?"
Nam Lăng biết bản thân mình đã lỡ lời.
Lập tức lắc đầu.
"Không, không."
Lúc này, Nam Nhiễm đã chạy tới đứng trước cây đào.
Cô giơ đôi tay mảnh khảnh của mình ra, [răng rắc].
Một cành đào bị bẻ xuống.
Rồi bị Nam Nhiễm ngậm vào trong miệng.
Lần này, không chỉ riêng Nam Lăng mà thị nữ Tiểu Đào bên người Nam Nhiễm cũng bị động tác của cô làm cho kinh ngạc.
Tiểu Đào hoảng sợ không thôi.
Tiểu thư thích cây đào này đến mức nào, chỉ có mình nàng ta biết.
Ngày thường, không cho một ai chạm vào.
Ngay cả khi cây đào này bị gió thổi làm rụng vài đóa hoa.
Tiểu thư cũng buồn đến mức ngồi bên cạnh nó vài ngày.
Nhưng hiện tại, lại có thể tự tay bẻ xuống?
Tiểu Đào ngây ngốc một hồi, vội vàng hành lễ với Nam Lăng, sau đó đuổi theo Nam Nhiễm.
Chỉ là tiểu thư của nàng chạy quá nhanh.
Chờ đến lúc nàng chạy ra khỏi cửa, thân ảnh của tiểu thư đã sớm biến mất.
Mà nói đến Nam Nhiễm, lúc này cô đang rất có hứng thú với thế giới này.
Hệ thống đơn giản nói một ít quy củ của thế giới này cho ký chủ.
Chỉ hy vọng ký chủ sẽ không phá hoại thanh danh tài nữ của nguyên thân.
Tòa nhà của Nam gia rất lớn.
Bên ngoài sân vẫn là sân.
Tòa nhà này có rất nhiều sân viện.
Còn có tiền viện, hậu viện rồi trung viện.
Giống như một thị trấn.
Nhưng cũng không có biện pháp, dù sao đây cũng là một đại gia tộc.
Đi vòng quanh một hội.
Nam Nhiễm liền đi tới hậu viện.
Bên trong hậu viện trồng một rừng hoa đào lớn.
Cánh