Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Mặc dù Trần phu nhân chỉ nói mập mờ, nhưng lời như vậy quả thật rất chói tai, không khác nào đánh thẳng vào mặt bọn họ, giống như mắng bọn họ làm ba mẹ mà không biết dạy con.
Vu Thục Hoa trách móc chồng mình: "Ông xem con trai ông dạy Nguyệt Nguyệt thành dạng gì rồi, dạy con gái thành như thế, về sau nhà tốt nào chịu lấy con bé nữa."
Dù Kỳ Vạn Lý muốn nói đỡ cho em trai, nhưng cũng không có cách phản bác: "Được rồi, đừng nói lung tung, ban đầu hết cách nên mới đưa Nguyệt Nguyệt đến nông thôn, chúng ta cũng có trách nhiệm."
Nghe thấy cuộc đối thoại của bốn người, sắc mặt Trần Cảnh lúc trắng lúc xanh: "Ba, mẹ, chú Kỳ, dì Kỳ..."
Trần Cảnh hướng đến Kỳ Trăn cuối cùng: "Còn cả Trăn Trăn nữa... Mọi người đều hiểu nhầm Kỳ Nguyệt rồi! Kỳ Nguyệt hoàn toàn không có ý đó với con! Cô ấy chỉ cùng con nói vài câu thôi, hiểu lầm cô ấy có ý với con thì trông con tự mình đa tình quá rồi!"
Trần phu nhân có chút mất hứng: "Cái gì mà tự mình đa tình? Vậy sao đang êm đang đẹp khi nghe con đi xem cuộc thi, nó lại muốn tham gia thi đấu? Tiểu Cảnh, từ nhỏ đến lớn có rất nhiều cô gái thích con, mẹ rất hiểu tâm tư của con gái..."
Trần Cảnh không có cách nào, nhịn không được mà cắt lời mẹ mình: "Mẹ! Mẹ đừng nói nữa! Mẹ biết bạn trai của Kỳ Nguyệt là ai không?"
Trần phu nhân không có hứng thú với chủ đề này: "Việc này liên quan tới việc bạn trai nó là ai sao?"
Trần Cảnh thở dài: "Bạn trai của Kỳ Nguyệt... là Cố Hoài!"
Nghe thấy cái tên này, người cả hai nhà đều sửng sốt, nhất là Kỳ Trăn, biểu cảm thay đổi cực kì rõ rệt.
Kỳ Trăn: "Anh nói gì...?"
Trần phu nhân kinh ngạc lẩm bẩm: "Cố... Cố Hoài... Con nói Cố Hoài nào... Đừng