Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Tống Thu Thu đang vác cuốc lảo đảo một cái, dùng ánh mắt khó hình dung nhìn về phía Kỳ Nguyệt: "Nguyệt bảo! Cậu nghĩ cái gì vậy! Sao có thể chứ! Não cậu đi chơi rồi hả!"
Kỳ Nguyệt chớp mắt: "Hả? Không phải sao? Tớ thấy hai cậu rất hợp nhau!"
Tống Thu Thu trầm mặc ba giây: "Gần đây tớ cũng tiếp xúc nhiều với Giang Lãng, sao cậu không đoán là Giang Lãng đi?"
Kỳ Nguyệt đáp không chút do dự: "Sao có thể, lần nào gặp nhau hai cậu cũng tranh cãi đến long trời lỡ đất mà! Chẳng phải cậu ghét Giang Lãng ư?"
Tống Thu Thu thở dài một hơi, đặt tay lên bả vai Kỳ Nguyệt: "Tớ nói này, với EQ của cậu... Đừng suy tính các vấn đề gây khó dễ cho bản thân như này nữa, được không?"
Cô ấy thật không nghĩ ra Kỳ Nguyệt đã "giải quyết" đại thần bằng cách nào, con đường tình duyên tương lai của Nguyệt bảo sẽ trôi về đâu đây...
Có khi nào đại thần sẽ bị Nguyệt bảo chọc tức chết không?
Kỳ Nguyệt nghe vậy thì càng bối rối hơn: "Không phải sao?"
Tống Thu Thu đen mặt: "Đương nhiên không phải! Cậu còn không biết xấu hổ mà hỏi tớ à! Gần đây tớ thân cận với Lăng Phong và Giang Lãng, còn kéo họ tới đây đào khoai tây, không phải đều vì cậu à!"
Kỳ Nguyệt: "Vì tớ?"
Tống Thu Thu: "Đúng vậy! Tại hội trưởng là cậu phản giáo, nên tớ mới phải gấp rút tìm thêm thành viên cho Liên Minh Cẩu Độc Thân!"
Kỳ Nguyệt: "Ặc..."
Nếu nói là vậy...
Hình như không có cách nào phản bác...
"Alo! Nói gì vậy! Còn không mau tới đào khoai tây nè!"
"Đúng thế! Nhanh lên nhanh lên!"
Mặc dù Giang Lãng với Lăng Phong miệng nói lời chê, nhưng chẳng được bao lâu đã hưng phấn chạy theo đám sinh viên Nông Học đi đào khoai tây.
Mọi người vừa đào khoai vừa tán gẫu, buổi trưa còn nướng khoai tây mình đào lên ăn, một ngày trôi qua rất nhanh.
Chạng vạng tối, di động Tống Thu Thu reo lên.
"Alo, mẹ! Có chuyện gì ạ?" Tống Thu Thu bắt máy.
Đầu dây bên kia, mẹ Tống Thu Thu đi thẳng vào vấn đề: "Còn chuyện gì nữa! Mẹ gọi con còn chuyện