Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Tống Thu Thu chỉ tay vào video Vương Bảo Xuyến đào rau dại* mà cô ấy vừa tải xuống: "Hey, tớ vốn định cho Kỳ Nguyệt xem video này, cảnh cáo cậu ấy nếu vứt não khi yêu đương sẽ phải đi đào rau dại."
Giang Lãng nhìn thoáng qua video: "Gửi cho tôi, tôi gửi nó cho lão Cố! Tôi cảm thấy cậu ta cần hơn đấy!"
Tống Thu Thu: "..."
Không có cách nào phản bác, bây giờ ngẫm lại, Vương Bảo Xuyến là Cố Hoài mới đúng.
Tô Tiểu Đường ôm mặt kích động, thấp giọng nói: "Tôi với Thu Thu vẫn luôn lo lắng cho Nguyệt bảo, không ngờ lão đại lại chủ động đến vậy, đúng thật... nhất định là đôi bên cùng hướng đến con đường yêu đương não tàn!"
Lăng Phong bày ra vẻ mặt hận rèn sắt không thành thép: "Cái gì mà đôi bên cùng hướng đến, tôi thấy tốc độ sa đọa của Cố Hoài nhanh hơn bạn học khoai tây đấy!"
Giang Lãng sờ cằm: "Tôi quen lão Cố lâu đến vậy, không ngờ cậu ta khi yêu đương lại đơn thuần đến thế."
Lăng Phong lắc đầu: "Người đơn thuần rất dễ bị bội tình bạc nghĩa!"
Tống Thu Thu: "Phắn! Cậu nói bậy gì đấy! Nguyệt bảo nhà tôi sẽ không như vậy!"
Tô Tiểu Đường: "Đúng thế, phắn đi!"
....
Sau khi tan học.
"Chúng ta đi đâu bây giờ?" Kỳ Nguyệt hỏi ý kiến của Cố Hoài.
Ngẫm lại thì đây là lần thứ tư hai người hẹn hò, lần đầu trò chuyện về khoai tây, lần hai thăm ba nghìn mẫu đất trồng khoai tây, lần thứ ba thì tản bộ.
Nhưng, đây là lần đầu tiên hai người chính thức hẹn hò.
Mặc dù cô đã nghĩ ra vài chỗ để hẹn hò, nhưng đến lúc này, cô vẫn chưa biết nên làm gì mới thích hợp.
Cô lo những kiểu hẹn hò bình thường sẽ khiến Cố Hoài cảm thấy nhạt nhẽo, nên đã vắt óc suy nghĩ một vài thứ mà anh có thể sẽ thấy hứng thú, ví dụ như bảo tàng, cung thiên văn, kịch nói hay opera gì gì đó...
Kỳ Nguyệt sắp sửa đề nghị thì Cố Hoài đã nói trước: "Tớ cảm thấy đi đâu cũng được, hội quán đấu kiếm thì sao?"
Ánh mắt Kỳ Nguyệt sáng lên: "Đấu kiếm? Sao cậu lại nghĩ đến đấu kiếm thế?"
Cố Hoài cười nhẹ: "Lần trước đi ngang qua, chẳng phải cậu muốn vào sao?"
Kỳ Nguyệt gật đầu: "Quả thật lâu rồi chưa chơi, hơi ngứa tay thật!"
Lần mua chun buộc tóc cho anh có đi ngang qua một hội quán đấu kiếm, cô vốn muốn vào chơi một lát, đáng tiếc lại gặp Sở Mộ