[Quyển 2] [Mau xuyên] Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan

Nguyện làm Thừa tướng quỳ dưới váy của Điện hạ (34)


trước sau

ditor: Nha Đam

Phong Thiển: "?"

Sao lại bay đến vấn đề giáo dục rồi?

Phong Thiển choáng váng.

Một giây tiếp theo, còn chưa kịp phản ứng thì đã bị ai đó kéo mạnh.

Cô ghé vào người thiếu niên.

Phong Thiển trong nháy mắt bối rối.

Khuynh Dạ cong khóe môi, vén tóc sang hai bên cho cô.

Thừa tướng đại nhân lại bắt đầu giở trò đồi bại: "Tối hôm qua bệ hạ đã nói rằng sẽ bồi thường cho ta."

Phong Thiển chớp mắt, gật đầu.

Tối qua Mảnh nhỏ nói rằng muốn ở lại qua đêm, để bù đắp, cô đã đồng ý.

Nhưng mà......

"Không phải chúng ta ngủ cùng nhau rồi sao?"

Khuynh Dạ không nói gì, đôi mắt đen nhánh của hắn nhìn thẳng vào cô.

Phong Thiển ngẩn người.

Khẽ thở dài trong lòng.

Haizz.

Mảnh nhỏ giống như một tiểu công chứa, bá đạ độc đoán.

Phải nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa.

Phong Thiển cúi đầu, nhẹ nhàng hôn đối phương một cái.

Khi định ngẩng đầu lên lần nữa, thì bị đối phương chế trụ đầu cô.

Nán lại một lúc lâu cuối cùng mới buông tha cho Nữ vương bệ hạ.

...

Khi hai người xuống lầu ăn cơm, những người còn lại đều đã ăn sáng xong. mọi người đều nhìn Nữ vương và Thừa tướng xuống muộn với vẻ mặt kỳ lạ.

Hôm qua họ vẫn còn không thèm để ý nhau, mặt thì lạnh lùng.

Hôm nay......

Mấy người nhìn xuống bàn tay Thừa tướng đang nắm tay Bệ hạ, liền sững sờ.

Ninh Thần cũng sửng sốt, tuyệt vọng rũ mắt xuống.

Khuynh Dạ dẫn Phong Thiển đi tìm một chiếc bàn trống, đích thân kéo ghế cho cô.

Đi gọi hai bát cháo và một món ăn kèm.

Hai người lặng lẽ ăn, nhưng sự im lặng lần này khác với sự im lặng kỳ lạ ngày hôm qua.

Ngược lại, nó mang lại cho người ta cảm giác thời không yên bình.

Nhìn như thế nào thì cũng thấy Nữ vương bệ hạ và Thừa tướng rất xứng đôi.

Trước giờ Thừa tướng luôn từ chối sự ái mộ của Bệ hạ.

Nhưng bây giờ, không ai nghĩ rằng Thừa tướng sẽ thay đổi quyết định và chấp nhận Nữ Vương.

Các nữ quan chỉ biết thở dài trước sự gian nan trong việc theo đuổi Thừa tướng của Bệ hạ.

Chỉ có Ninh Thần, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, không khỏi có chút chua xót.

...

Ngày mai sẽ diễn ra lễ đăng cơ của Nữ vương Hi quốc nên hôm nay phải tiến vào cung điện.

Đại hoàng nữ đích thân sắp xếp nơi ở cho Nữ Vương của Phong quốc và dành sự chào đón nồng nhiệt.

Bởi vì buổi sáng có chậm trễ một chút,
chỉ có thể khởi hành vào buổi chiều.

Khi x ngựa đến hoàng thành của Hi quốc, lá cờ tượng trưng cho Phong Nguyên quốc đã được treo lên.

Ngay khi xe ngựa tiến vào hoàng thành, tin tức truyền đến hoàng cung.

Đích thân đại hoàng nữ Hi quốc đã cử người đến chào đón.

Binh lính sơ tán bá tính trên đường sang hai bên, cung kính dẫ xe ngựa của Phong Nguyên Quốc đi vào hoàng cung.

Đại hoàng nữ nghênh đó ở cửa chung.

Theo nghi thức, Phong Thiển phải xuống xe ngựa.

Đại hoàng nữ nhìn thấy Phong Thiển, mỉm cười nghênh đón cô.

Xung quanh có rất nhiều người nên Đại hoàng nữ đành phải khách khí nói: "Nữ Vương đích thân đến đây, quả là niềm vinh hanh của Hi quốc ta."

"Ta đã chuẩn bị xong nơi ở cho Bệ hạ. Mời bệ hạ lên kiệu ngồi."

Phong Thiển nhướng mắt nhìn chiếc kiệu mà Đại hoàng nữ đã chuẩn bị, gật đầu rồi bước về phía trước.

Xe ngựa còn lại tiếp tục đi.

Cả đoàn người tiến vào cung điện.

Đại hoàng nữ dẫn Phong Thiển vào cung điện.

Vài người xuống xe.

Khuynh Dạ bình tĩnh bước đến gần, sau đó nắm lấy ngón tay của Nữ vương mà không chút do dự.

Biểu cảm trên mặt vẫn không thay đổi, vẫn là lạnh nhạt lãnh đạm.

Khi Đại hoàng nữ nhìn thấy dung mạo của người đối phương, nàng không khỏi kinh ngạc trong chốc lát.

Bởi vì các nữ quan xung quanh đã giải tán, Đại hoàng nữ cũng không khách sáo, "Vị thiếu niên tuấn mỹ này là hầu quân mà Thiển Thiển mới nạp vào phải không?"

Đại hoàng nữ đánh giá Khuynh Dạ không chút che giấu.

Ánh mắt của đối phương không khỏi khiến hắn nhíu mày.

______________

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện