"Cạn ly!"
Bạch Văn Văn với Tô Hòa vất vả khổ sở leo lên núi, vừa lên đã thấy Đường Quả và Lương Triều ngồi trên một hòn đá bằng phẳng uống rượu. Bọn họ méo mặt, ngay lập tức bị flycam tóm lại.
"Nếu tôi là Bạch Văn Văn với Tô Hòa, trông tôi sẽ còn dữ tợn hơn bọn họ nhiều."
"Ừ, mị hiểu."
"Chúng ta ai cũng hiểu."
"Hai người kia quá đáng ghét."
Rượu vang là Đường Quả lấy ra từ trong vali. Nhân viên công tác đi ngang qua mà sợ hãi đến ngây người.
Đường Quả nhìn ra sông đằng sau núi, "Không biết có cá hay không."
"Cá nướng xứng với rượu vang, không tệ."
Lương Triều vô ý thức nuốt nước miếng, "Là rất không tệ."
Chờ tất cả mọi người leo lên, Thường Nguyên muốn đuổi luôn hai người ra khỏi tổ tiết mục. Đã uống rượu thì cũng thôi đi, còn ở đó bàn chuyện bắt cá.
Sao không lên trời?
Người xem:
"Chắc chắn hai người này đang đi du lịch."
"Không biết là đoàn du lịch nào."
"Ghen tị - ing."
Thường Nguyên ho nhẹ một tiếng, "Tổ Đường Quả với Lương Triều đứng đầu thử thách leo núi, hai người có thể đưa ra một yêu cầu."
"Anh muốn gì?" Đường Quả hỏi Lương Triều, anh lắc đầu, "Anh cứ lấy đi, tôi chẳng cần gì cả."
"Đạo diễn Thường, hay là cho bọn tôi một cái vỉ nướng BBQ đi, cả gia vị nữa. Tổ tiết mục chắc có chuẩn bị đúng không?"
Thường Nguyên do dự, "Chỉ cần một cái vỉ nướng thôi?" Ông có chuẩn bị. Dù sao thì cũng phải sống nơi hoang dã đến một tháng và tổ tiết mục không thể mang quá nhiều thức ăn đi.
Nếu thực sự cần thiết, chỉ có thể liên hệ bên ngoài nhảy dù xuống đưa cho.
Bạch Văn Văn nghe được là vỉ nướng BBQ, gương mặt vặn vẹo, nước tắm của ả!
"Phía dưới có sông, anh xuống đấy một chút, dựng một chỗ để tắm rửa." Chỉ là nước sông lạnh, sợ là tắm không thoải mái. Tô Hòa có chút hối hận, biết thế mang thêm một cái nồi.
Tô Hòa nói khiến sắc mặt Bạch Văn Văn trắng bệch. Ả tóm lấy tay Tô Hòa, "A Hòa, chúng ta ở đây sinh hoạt đến một tháng, chỉ phải tắm nước lạnh thôi sao?"
Ả tuy có hệ thống nhưng không dám đổi vật bên