Mọi người nhanh chóng làm theo phương pháp của Đường Quả, tìm ít củi ẩm. Sau khi đốt, quả nhiên là có rất nhiều khói. Tiếng muỗi vo ve bên tai cũng đã bị xua đi, mọi người thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Bọn họ cũng bắt chước Đường Quả đào hố đun nước, có không ít nước nóng, thoải mái tắm giặt sạch sẽ.
Tuy rằng không có vòi hoa sen, nhưng thoải mái hơn nhiều so với tắm nước lạnh.
Ấn tượng của tổ tiết mục với Đường Quả càng ngày càng tốt, cô nghĩ ra biện pháp cũng không cản những người khác dùng.
Trái lại, có gì khó hiểu có thể đi hỏi cô ngay.
Đương nhiên, trừ Tô Hòa với Bạch Văn Văn.
Ban đầu Tô Hòa tới hỏi mượn Đường Quả vòi hoa sen, Đường Quả nghiêm túc nói, "Không cho."
Cá tính lạnh nhạt khiến antifan không ác cảm nổi.
Đây chỉ là thể hiện bản thân mình, bọn họ không biết nên ném đá thế nào.
"Thật sự muốn thành ra thế này?" Tô Hòa có chút bi thương, "Chuyện lúc trước anh đã không ngại, không nhất thiết không thể thành bạn đúng không?"
"Anh không hiểu, lúc trước nếu em đã lựa chọn rời đi, việc gì mà giờ muốn đổi ý?"
"Anh đã có Văn Văn. Đường Quả, anh hi vọng em hiểu được, không thể vì em đổi ý, không cam lòng mà anh chia tay với Văn Văn, đúng không?"
Ụp nồi rất lưu loát. Rõ ràng Tô Hòa muốn mượn vòi hoa sen, Đường Quả không cho mượn, kết quả là thành cô vô cớ sinh sự vì cô không cam lòng Tô Hòa không chia tay với Bạch Văn Văn.
Thằng chó này sao không lên trời đi?
Thật ra Tô Hòa muốn mượn Đường Quả nhiều lắm, gã cũng nghĩ trên màn ảnh, Đường Quả sẽ không từ chối.
Nhưng mà cô không những từ chối mà còn từ chối vô cùng dứt khoát.
"Ảnh đế Tô, hình như anh hiểu nhầm cái gì rồi đúng không?" Đường Quả cười như có như không, vì có ánh lửa mà gương mặt trắng nõn của cô đỏ ửng lên, trông rất đẹp mắt.
Người xem trực tiếp ngơ ngẩn: "Nhan chó chuẩn bị liếm màn hình."
"Tôi là hoa đã có chủ."
Đường Quả nói ra