"Mang máy sấy tóc sang đây, tôi sấy cho em."
"Lười lắm, không muốn đi."
Kiều Nghiệt: "..."
Hắn đứng lên, đi đến trước mặt Đường Quả, bế ngang người cô ra ngoài, đặt trên ghế sô pha rồi quay ra tìm máy sấy tóc, cắm vào ổ điện.
Trước đó hắn còn dùng khăn bông lau tóc ướt cho cô, còn hỏi, "Hài lòng chưa?"
"Cũng được."
Kiều Nghiệt bắt đầu sấy tóc cho cô. Đường Quả hài lòng cực kì, ngồi nghiêng về phía hắn hưởng thụ.
Hệ thống: Kí chủ, liêm sỉ đâu? Còn Kiều Nghiệt nữa, đã nói tình tình cổ quái cơ mà, sao chưa gì đã bị kí chủ đại đại OOC thế?
Chờ tóc khô rồi, Đường Quả còn tri kỉ đưa cho hắn một cái lược. Kiều Nghiệt nhận lấy, giúp cô chải đầu.
"Có người hầu hạ thật tốt quá đi."
"A Nghiệt, về sau chuyện sấy tóc giao cho anh đó."
Kiều Nghiệt dừng tay lại một lúc, đột nhiên hỏi, "Vậy lúc ngủ dậy, mặc quần áo cũng phải để tôi làm à?"
Cô càng ngày càng quá đáng.
Đường Quả quay đầu lại đối diện với ánh mắt hắn, khóe môi cong lên, "Nếu anh thích... Em cũng không phản đối. Anh chắc chắn muốn giúp em mặc quần áo sau khi ngủ dậy à?"
"Hả?"
Thấy bên tai Kiều Nghiệt đỏ lên nhanh chóng, Đường Quả hài lòng, là lão xử nam.
Cô chống tay lên ngực Kiều Nghiệt, cười cười, "Anh sẽ giúp phụ nữ mặc quần áo à?"
Cả người Kiều Nghiệt cứng đờ. Đối diện với nụ cười như có như không của cô, hắn cực kì hối hận, vì sao cái gì cũng phải chiều cô chứ.
"Nếu không thì anh học đi, không lỡ đến lúc đó lại luống cuống chân tay."
"Khô rồi đấy." Kiều Nghiệt đẩy cô ra, "Em đứng đắn chút."
Đường Quả cũng không giận, thuận thế ngồi bên cạnh hắn, "A Nghiệt, anh có thích em không?"
"Anh cái gì cũng chiều em, ngay cả chọn vai cũng để em tự chọn, giúp em kiện tập đoàn Vệ thị, cái gì cũng giúp em làm, thậm chí còn giúp em sấy tóc."
Cô nhìn chăm chú vào mắt Kiều Nghiệt, bật cười, "Này không phải thích thì là gì?"
Kiều Nghiệt không nói lời nào, cất máy sấy tóc đi.
"Anh không thừa nhận cũng không sao, dù gì em cũng sẽ sống với