Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
Các trang web khác là re-up. Hãy đọc bên truyenwiki1.com để ủng hộ editor.
"Tiểu Quả, có đau lắm không con?" Bà Đường lau nước mắt, nhẹ nhàng nắm lấy tay Đường Quả. "Bố con đã liên lạc với bệnh viện nước ngoài rồi. Tiểu Quả con không cần lo gì cả, cứ để bố mẹ lo cho."
"Mẹ sẽ không để con chịu oan, nhất định chúng nó sẽ bị trừng phạt."
Đường Quả ấm lòng. Không chỉ có tình yêu chân thành, cô cũng khao khát những thân tình như thế này.
Nhưng cô vẫn rất lí trí, sẽ không mê muội chìm sâu trong đó.
"Bố mẹ, không có chứng cứ ạ? Hiện giờ chúng ta đấu không lại nhà họ Mã, việc gì phải lấy trứng chọi đá chứ?"
Nguyên chủ là đứa con duy nhất của nhà họ Đường, ngay từ nhỏ đã được bồi dưỡng thành người thừa kế. Cô ấy thông minh, lí trí, cũng vì được bồi dưỡng từ bé nên sau khi hủy dung có thể chống đỡ nhà họ Đường.
Hai vợ chồng đang đau lòng chợt sửng sốt một chút. Họ nhìn con gái, mắt sáng lên, dường như không nên vì chuyện con bị hủy dung mà khổ sở.
Họ không tin, con gái rất hiểu chuyện, chắc chắn là không muốn họ lo lắng nên áp hết đau khổ tủi thân trong lòng. Tim hai ông bà nhói lên.
"Tiểu Quả, dù có ra sao, bố cũng sẽ tống nó vào tù." Ông Đường nghiêm túc, tựa như muốn liều mạng với kẻ thù.
Đường Quả chợt hiểu, vì sao nguyên chủ có thể chống đỡ được nhiều năm như vậy, ngay cả trầm cảm nghiêm trọng cũng không nghĩ đến chuyện tự sát.
Cô ấy có được tình yêu thương của bố mẹ, người ngoài khinh bỉ cô ấy thế nào, bố mẹ cô ấy vĩnh viễn yêu thương cô. Vợ chồng nhà họ Đường là ấm áp, cũng là động lực của cô ấy.
"Bố mẹ, ý con là chúng ta tạm thời ẩn núp, không cần lấy trứng chọi đá." Đường Quả có kế hoạch trả thù, nhưng cũng