(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!

Nữ diễn viên tai tiếng (71)


trước sau

Tin tức Bạch Văn Văn cùng Tô Hòa kết hôn nhanh chóng chiếm hết các tiêu đề, thành công hấp dẫn nhân dân cả nước.

Sau khi Bạch Văn Văn xuất viện, tất cả cùng tung ra tin tức này.

Đối với Bạch Văn Văn mà nói, ả muốn thoát li thế giới này càng sớm càng tốt. Nhưng hệ thống không cho phép, muốn ả phải ở cùng Tô Hòa cả đời mới được.

875 cũng nói, qua được cả đời mới có được gói quà lớn nên ả mới miễn cưỡng đồng ý.

Tô Hòa đối xử với ả cũng khá tốt, cho nên ả đồng ý kết hôn. Còn nữa, ả cực kì không cam lòng, Đường Quả là dân bản xứ sao lại có thể thoải mái như thế.

Ả cũng có chút hận Lương Triều và Kiều Nghiệt, lúc trước ả cũng nghe nói Tô Hòa với Kiều Nghiệt là anh em cùng cha khác mẹ, nhà họ Tô bị Kiều Nghiệt chỉnh đến phá sản.

Ả có kế hoạch trong lòng, Tô Hòa chắc chắn sẽ không cam tâm Kiều Nghiệt sống tốt, chờ đủ lông đủ cánh rồi sẽ đối đầu với Kiều Nghiệt.

Để trả lại thù hận cho hệ thống, Bạch Văn Văn cũng lựa chọn ở lại.

Chinh phục nhiều người như thế rồi mà lần này ả lại phải chịu thiệt thòi lớn, nghĩ thế nào cũng không chịu được.

Có điều, ả chưa kịp nghĩ xem nên đối phó Kiều Nghiệt thế nào thì ác mộng đến.

Ngày kết hôn, Bạch Văn Văn không biết đã nghĩ gì mà mời cả Đường Quả lẫn Kiều Nghiệt.

"Đi, sao lại không đi chứ?"

Kiều Nghiệt dừng một chút, "Em chắc chắn?"

Hắn có thể khẳng định là Đường Quả không thích Tô Hòa; nhớ tới cô gái đã từng tìm đi tìm hắn, trong mắt đều là tình yêu với Tô Hòa, trong lòng hắn có chút không thoải mái.

"Dù gì cũng là mối tình đầu, mối tình đầu kết hôn, em chắc chắn là muốn đi rồi."

Kiều Nghiệt nhìn người phụ nữ đang cười, con ngươi hiện lên vẻ bất đắc dĩ; Quả Quả thật sự không thích Tô Hòa, gã kết hôn còn có thể tươi cười như thế này.

"Em muốn trả thù nó thế nào?" Kiều Nghiệt ôm cô lại, trong mắt chỉ có tình yêu, "Anh giúp em."

"Cho nó cút khỏi showbiz, hay là thanh danh bị vấy bẩn?"

"Không cần, em biết em phải làm gì rồi."

Đường Quả cười nhẹ, trả thù như thế vô nghĩa. Cách trả thù một người tàn ác nhất là xé

rách tín niệm rách nát mà hắn tự cho là đúng.

...

Đến ngày tổ chức đám cưới, rất nhiều người đến.

Bỏ qua những chuyện khác thì Tô Hòa trong cái vòng này có quan hệ cũng không tồi.

Đường Quả nắm tay Kiều Nghiệt, đứng trong đám người, nhìn chăm chú vào Tô Hòa. Tô Hòa nắm tay cô vợ mới cưới Bạch Văn Văn, đột nhiên cảm giác được một ánh mắt rất đặc biệt.

Hắn liếc mắt sang, đối diện với ánh mắt của Đường Quả, có chút sửng sốt.

Đôi con ngươi thanh minh của cô đã mất đi thứ gì đó vốn có, tuy gã không rõ đó là thứ gì, nhưng mà lòng gã hoảng hốt thực sự, cả lòng bàn tay đều là mồ hôi lạnh.

"Chúc mừng."

Dù khoảng cách rất xa, nhưng gã vẫn nghe thấy được câu chúc mừng, nhưng không hiểu sao trong lòng gã lại khó chịu như thế.

"A Hòa?"

"Không sao, đi thôi."

Tôi Hòa dồn hết sức để quay đầu đi, không nhìn về hướng đó nữa; ánh mắt của người phụ nữ kia khiến gã muốn chạy trối chết.

Hôn lễ cử hành thuận lợi, Bạch Văn Văn cứ nghĩ Đường Quả sẽ làm gì đó, kết quả người ta chẳng làm cái gì.

Toàn bộ buổi lễ cô chỉ kéo Kiều Nghiệt, nhận lời thăm hỏi của rất nhiều người; cô được tôn lên như vầng trăng sáng soi rọi, khiến người khác cực kì ghen ghét.

"Thống tử, ra tay đi."

Đường Quả cầm ly rượu lắc lắc, chất lỏng bên trong đong đưa, dường như có thể văng ra bất cứ lúc nào.

Hệ thống kích động cực kì, cuối cùng cũng đến ngày này.

Đường Quả không cảm giác được hai hệ thống đấu nhau nhưng hơn một phút sau đã có tiếng hệ thống vui vẻ vang lên, [Kí chủ đại đại, tôi ăn hơi no, cần tiêu hóa một chút.]

"875? Sao thế?"

Bạch Văn Văn đang kính rượu đột nhiên cứng đờ, trên mặt lộ ra vẻ khủng hoảng, đổ cả rượu lên người khách.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện