Từ khi biết Đường Quả bị "đưa vào" phòng thí nghiệm, Nghiêm Nghị rất chú ý đến tin này, nhưng trước sau vẫn không thu được tin cô chạy trốn.
Mà hội Thiệu Thanh đến căn cứ Lạc Nhân cũng không có tin tức, đến cả thám tử ở căn cứ Lạc Nhân cũng không tìm ra được.
Nghiêm Nghị bất lực, buổi tối cũng không ngủ ngon, trong mơ còn thấy Đường Quả.
Nhan Niệm rất nhanh đã phát hiện ra được trạng thái của Nghiêm Nghị, quan tâm hỏi, "A Nghị, dạo này anh bị làm sao thế?"
"Không sao." Đôi mắt Nghiêm Nghị đỏ bừng, rõ ràng là không nghỉ ngơi tốt, "Chỉ là mấy chuyện của căn cứ thôi."
"Căn cứ chúng ta phát triển không tốt lắm, hiện tại dùng linh tuyền pha loãng mới có rau dưa ăn." Không gian đã lộ ra, Nhan Niệm cũng tính lấy luôn linh tuyền ra để căn cứ Dương Quang phát triển.
Ả biết cái kết của quyển sách này, cuối cùng căn cứ Dương Quang sẽ quản lý một nửa thiên hạ.
"Lão đại Nghiêm, không ổn rồi."
"Động thực vật biến dị, còn có sinh vật không rõ nguồn gốc. Rất nhiều dị năng giả đã chết vì chúng nó, chỉ cần không chú ý sẽ bị chúng nó cắn nuốt."
Nghiêm Nghị đứng bật dậy, "Cái thứ gì cơ?"
"Có thể là licker. Lưỡi chúng nó rất dài, không cẩn thận sẽ bị lưỡi quấn. Dị năng giả bị chúng liếm phải, da sẽ bị cạo sạch."
"Thính giác chúng nó rất nhạy, chỉ cần xuất hiện có một chút động tĩnh sẽ bị bắt, rất nhanh. Chậm một chút là chết trong miệng chúng nó."
Người nói vã mồ hôi, "Zombie cũng không phải đối thủ của bọn này. Chúng tôi cũng phát hiện ra có rất nhiều cây biến dị cũng ác không kém gì bọn licker. Một số động vật cũng bắt đầu biến dị, cực kì mạnh, chỉ có dị năng giả mới có thể tiêu diệt được bọn nó."
"Lần tiến hóa thứ hai."
Nhan Niệm nói, trong tiểu thuyết có viết thế. Đơn giản thôi, nhân loại có thể vượt qua được lần nguy cơ này, không cần lo lắm.
Nghiêm Nghị không biết, cũng không dám chậm trễ. Một khi xử lý không kịp, để bọn chúng liên tục phát triển, nơi sinh sống của