Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
"Ồ, chị cả, trùng hợp thật. Ngươi cũng tới đây à?"
Đường Quả ngẩng đầu lên cười, không hề có ý định đứng dậy. Cô ngồi trên nệm ngắm trứng nướng, à không, ngắm Dạ Chu đang nướng trứng.
Theo lời của Dạ Chu, việc nặng thế này làm sao có thể để em họ làm được, em họ chỉ cần chờ ăn thôi.
"Chị cả đến vừa hay, ta với anh họ đi du ngoạn, vô tình tìm được chỗ này. Chúng ta phát hiện ra một quả trứng, nhìn qua ăn rất ngon, anh họ đang giúp ta nướng đây."
"Nướng nửa ngày rồi, cũng không biết là trứng yêu thú nào." Đường Quả lẩm bẩm, rồi quay sang Dạ Chu, "Anh họ, chín chưa?"
"Sắp rồi. Nàng đói hả? Ta lấy ít hoa quả cho nàng."
Dạ Chu một bên nướng trứng, một bên lấy ra hai đĩa trái cây cho Đường Quả, cuối cùng còn nhìn Dạ Diễm nói một câu, "Ta không có phần cho tiểu thất. Tiểu thất ra cửa chắc cũng phải chuẩn bị rồi nhỉ."
Dạ Diễm không nói lời nào. Ở trước mặt Dạ Chu, hắn không có tư cách phản bác.
Nếu Dạ Phàm là ngưỡng vọng, thì Dạ Chu là siêu việt. Mấy năm nay hắn nỗ lực tu luyện, còn có Đường Hoan hay cho linh đan, nhưng vẫn không thể nhìn ra được cảnh giới của Dạ Chu.
Hắn còn lén phái người thử sức, người ra đi không quay trở lại, cứ như thể đã biến mất luôn vậy.
Cho nên hắn không dám thử Dạ Chu nữa. Hắn còn có chút sợ, sợ Dạ Chu biết được là hắn làm.
Đối diện với ánh mắt cười như có như không của Dạ Chu, lòng hắn chợt dâng lên một nỗi xúc động muốn rời đi ngay lập tức.
"Em hai, ngươi đang làm gì?" Đường Hoan bừng tỉnh, nhìn quả trứng sắp bị nướng chín, không thể tin nổi. Nàng ta dám nướng trứng thần thú?
Trứng thần thú