Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
Các trang web khác là re-up. Hãy đọc bên truyenwiki1.com để ủng hộ editor.
Hôm sau, Đường Quả mặc đồng phục nhất trung, từ chối tài xế, không cho anh ta cùng vào trong trường.
Gương mặt cô đã bị hủy đi một nửa. Cô đi vào, bao nhiêu người quay sang nhìn cô.
Đường Quả rất nổi tiếng ở nhất trung. Cô xinh đẹp, cao quý, là nữ thần của tất cả học sinh nam trong trường. Cô bị hủy dung, bọn họ không tiếp nhận nổi, mở to hai mắt nhìn cô.
"Đường Quả?"
Một cậu học sinh cùng lớp cô hỏi. Cậu ta nhìn chằm chằm Đường Quả, "Cậu sao lại thế này?"
Đường Quả nhìn thấy thất vọng trong mắt cậu ta. Thất vọng cho gương mặt xinh đẹp này à?
Đường Quả dừng lại liếc cậu ta một cái, đột nhiên cười lên, "Ngoài ý muốn thôi. Nửa tháng trước bị một thằng điên tạt axit, hủy nửa mặt."
Nghe Đường Quả nhẹ nhàng bâng quơ nói, ai cũng chấn động. Mấy học sinh nữ vốn đang suиɠ sướиɠ cũng có chút tiếc nuối.
Trong mắt họ, Đường Quả cười lên chỉ là miễn cưỡng. Nếu cô khóc sướt mướt một chút, suy sụp một chút, bọn họ có thể chỉ đồng tình một tí xíu.
Hơn nữa, còn ghét bỏ cô xấu xí.
Đường Quả lại tự tin đi học, giống như việc gì cũng không xảy ra. Dù cô không còn nhan sắc cũng vẫn là Giáo Hoa của nhất trung, điểm này không ai làm được.
Điều đầu tiên bọn họ nghĩ đến là, nếu mình giống cô, có lẽ sẽ sa sút tinh thần, không như Đường Quả vẫn quay lại trường học, coi như không có việc gì thế này.
Vì vậy, bọn họ vô thức xem nhẹ gương mặt của Đường Quả, còn có chút phục, sau đó bắt đầu mắng chửi thằng chó dám tạt axit lung tung.
"Hết cách rồi, nhà tớ không bằng nhà người ta, nếu cứng đối cứng với người ta, nhà tớ không trụ được."
Có người hỏi cô, kẻ tạt axit có bị lên phường hay không, cô đáp thế này.
"Dù sao mọi chuyện cũng xảy ra rồi, tớ cũng không thể muốn chết muốn sống, đúng không? Chỉ là một cái mặt thôi mà. Tớ không tin không có gương