(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!

Hoa hậu giảng đường bị hủy dung (36)


trước sau

Editor: Phong Nguyệt

Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_

Các trang web khác là re-up. Hãy đọc bên truyenwiki1.com để ủng hộ editor.

[Ellen]: Tại Harold nhìn rất thiếu đánh, cái kiểu chảnh chó của hắn ta khiến tôi chỉ muốn lấy roi quất một trận.

[Harold]: Còn không phải tại hắn xấu quá à, tôi không thể không ném quả cầu ma pháp, hi vọng thần linh có thể đẩy đá xuống đè chết hắn đi.

Thấy hai người lại chuẩn bị nháo lên, Đường Quả nói, "Thôi, tôi biết rồi."

Tiên tử Phiêu Miểu cũng nhập hội, "Tôi, tôi. Tôi là cướp được một hạt châu trong suốt, nhìn không tồi, linh lực bên trong có rất nhiều, không nhịn được mà ăn luôn. Không ngờ ăn xong thì trong thức hải xuất hiện cái nhóm kì lạ này, thấy cũng thú vị nên lặn một thời gian mới dám nói chuyện."

[Tán nhân Ngân Hoàn]: Tôi không khác Phiêu Miểu lắm, hấp thu một vật có linh lực thì vào được trong nhóm này.

Trong nhóm vẫn luôn có mười người, sau có Kỷ Tiểu Tư tham gia thì thành mười một người, giờ có thêm Đường Quả nữa là mười hai người tất cả.

Đường Quả đọc tin nhắn mới biết trong nhóm rất nhiều năm không có người mới, nên khi Kỷ Tiểu Tư xuất hiện, họ rất hứng thú, cũng coi trọng Kỷ Tiểu Tư một chút.

Biết nhiều như thế nhưng cả Đường Quả lẫn hệ thống cũng không biết được yêu cầu để người mới xuất hiện.

Kỷ Tiểu Tư đã về. Lúc cô ta lên nhóm, hệ thống báo cho Đường Quả ngay.

"Emmanuelle, nước thuốc không có tác dụng với tôi, nhưng lại có tác dụng với thỏ." Kỷ Tiểu Tư hoài nghi nguyên nhân rụng tóc không liên quan đến dụng cụ chỉnh dung của Emmanuelle.

Cô ta hối hận, sao lại gây sự chứ, vì nước thuốc Sinh Phát mà trả lại dụng cụ chỉnh dung.

Cô ta muốn gọi Emmanuelle để trao đổi một lần nữa, nhưng hình như Emmanuelle không có trong nhóm, không để ý đến cô ta, khiến cô ta có chút khủng hoảng.

Hiện tại cô ta lo nhất là tóc, cho nên không bận tâm đến Emmanuelle, ngược lại đi hỏi các thành viên khác mình nên

làm gì.

Cô ta nhìn lịch sử trò chuyện, phát hiện ra Đường Quả, mắt sáng lên, vội hỏi, "Giáo Hoa, cô có thể giúp tôi không? Tóc tôi rụng hết, đi bệnh viện thì bác sĩ nói tất cả bình thường, không tìm thấy nguyên nhân rụng tóc."

Hiện tại ai cũng an ủi cô ta, hỏi cô ta đã mọc tóc chưa, khiến cô ta cảm giác mình quay lại thời bị mọi người cười nhạo. Cảm giác này rất khó chịu.

Cô ta mong tóc mau mọc lên, trở lại thành giáo hoa Kỷ. Cô ta rất thích mọi người cười với mình, theo đuổi mình.

[Giáo Hoa]: Cô rụng tóc? Sao lại thế?

[Kỷ Tiểu Tư]: Tôi cũng không biết. Tôi thi cũng khá, hôm đi lấy phiếu điểm có vò đầu một chút, không nghĩ là tóc rụng một đống, sau còn sờ thêm chút nữa, thế là tóc rụng hết.

Lúc đó cô ta không biết người xung quanh thấy mình thế nào. Cô ta chỉ muốn trốn tránh. Nhiều ngày trôi qua rồi, cô ta cũng không dám đi gặp Phó Trác Thư, sợ Phó Trác Thư thấy mình hiện tại có thể chia tay với mình.

[Giáo Hoa] : Cô dùng đan dược "thông minh tuyệt đỉnh" rồi đúng không?

Kỷ Tiểu Tư nhìn câu này, chợt cảm thấy không ổn. Chân nhân Tử Vân cũng đọc được, bừng tỉnh, cuối cùng cũng hiểu vì sao vừa nãy mình có cảm giác là lạ.

Hóa ra vấn đề của Kỷ Tiểu Tư có liên quan đến Giáo Hoa thật.

Chàng ta suy ngẫm một chút, Giáo Hoa đây là vô tình hay cố ý nhỉ? Có vẻ như là thật sự cố tình, nếu không cố tình thì cô hẳn là đã nói cho Kỷ Tiểu Tư biết hậu quả từ trước rồi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện