Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
Các trang web khác là re-up. Hãy đọc bên truyenwiki1.com để ủng hộ editor.
Năm nay, Đường Quả ba mươi tám tuổi, Ngụy Việt bốn mươi tuổi.
Hai người hẹn hò trong một tiệm giải khát. Ngụy Việt giờ đã trở thành một người đàn ông thành thục, thời gian không lưu lại dấu vết gì trên gương mặt anh. Anh giống như rượu ngon, càng ủ lâu càng nồng đậm.
Ánh mắt anh nhìn Đường Quả vẫn thuần túy thâm tình như trước, chỉ cần cô hơi nhíu mày, anh đã lo lắng.
"Quả Quả muốn ăn kem vị gì?" Câu hỏi này anh hỏi vô số lần vẫn không chán.
Đường Quả cong môi lên, "Tất cả các vị." Cô cũng vui lòng trả lời anh.
"Được. Quả Quả chờ anh."
Người đàn ông quay người đi mua kem, nhân viên trong tiệm đào mỗi loại một muỗng nhỏ. Rất nhanh, anh mang kem về để trước mặt Đường Quả, cũng đưa cho cô một cái thìa nhỏ.
Anh không ăn gì cả, chỉ nhìn cô ăn. Ánh nhìn mười phần cưng chiều kia khiến trái tim các nhân viên nữ trong tiệm muốn rớt xuống.
Hai người này tuần nào cũng đến tiệm họ ăn kem rồi vung cơm chó khiến họ tức giận, nhưng nếu một tuần không đến, họ cảm thấy không quen.
Đường Quả xúc kem lên ăn. Cô đã gần bốn mươi tuổi, nhưng nhìn qua vẫn giống một cô gái nhỏ.
[Kí chủ, dựa theo cốt truyện, sinh mệnh của Ngụy Việt sắp cạn rồi.] Hệ thống cẩn thận nhắc nhở, [Kiếp trước anh ta là đại ca xã hội đen, chết khi đang đánh nhau với người ta. Kiếp này thay đổi nhưng vẫn không thể tránh khỏi cái chết.]
"Biết rồi."
Đường Quả cong môi lên, nghiêm túc ăn kem, "Trong quãng đời còn lại của anh ấy, ta sẽ ở bên anh ấy, không để anh ấy tiếc nuối mà đi."
[Kí chủ, cô không khổ sở, không đau lòng sao? Ngụy Việt là người đối xử tốt với cô nhất.] Nó trải qua quá nhiều thế giới, chỉ có mỗi Ngụy Việt chưa từng tổn thương kí chủ, từ cấp ba đến giờ chỉ có che chở với cưng chiều kí chủ.
Khóe miệng Đường Quả lộ ra một nụ cười nhạt, "Đương nhiên là đau lòng. Tiếc quá, ta