[Theo như cốt truyện, sinh mệnh của kí chủ ở thế giới này là ba năm cộng thêm mười năm.]
Nói cách khác, cô ở đây nhiều nhất là mười ba năm.
Đường Quả nhìn bài viết trên mạng, lời chửi rủa phải nói là ngập trời internet, lôi hết chuyện của cô ra nói, kiểu như cô đã phạm phải tội ác tày trời.
Thật ra cũng là vì hình tượng của Tô Hòa quá tốt: kĩ thuật diễn tốt, đẹp trai, lại sạch sẽ và nỗ lực.
Bạch Văn Văn cũng lấy thân phận học sinh giỏi tiến vào giới giải trí, tuy hiện tại không quá nổi, chỉ tính là tuyến hai tuyến ba, nhưng ả ta đa tài đa nghệ, thường xuyên lên mạng chia sẻ thư pháp mình viết, rồi biểu diễn đánh piano, đánh đàn cổ, thổi sáo trúc.
Trong cảm nhận của cư dân mạng, cô ta là một nữ tử vân đạm phong khinh, rất xứng với ảnh đế Tô của bọn họ.
Đường Quả nhìn Weibo của mình, ừ, rất tốt, hơn nửa Weibo đều là câu chửi.
Cũng không biết có phải là nguyên chủ đã từ bỏ hay không, dù như vậy cũng không xóa bình luận đi, fan trung thành cũng không dám lên tiếng. Công ty đã mặc kệ* cô, ngay cả người đại diện Tiêu Hồng cũng không liên lạc với cô bao nhiêu.
(*convert: tuyết tàng - hmm mị nghĩ là edit thành mặc kệ cũng hợp.)
[Kí chủ, cô có kế hoạch gì chưa?] Hệ thống có phần hào hứng, [Năng lực của tôi tăng lên không ít, nếu cô không thích nghe chửi, tôi có thể xóa hết cho cô, còn có thể dùng IP tìm được bọn họ, lôi hết bọn họ ra ánh sáng.]
Dường Quả kinh ngạc một chút, "Liêm sỉ của mi rớt đâu rồi Thống?"
[Ờm...]
"..."
"Không được, hiện tại thân phận của ta là một nữ diễn viên lưu lượng có năm nghìn vạn fan. Nếu mi xóa hết toàn bộ đi, người ta sẽ mau đến tra hỏi ta."
Đường Quả nói, "Đến lúc đó chống lại cơ quan quốc gia, ta phản kháng, thế giới này sẽ bị đóng băng ngay."
"Đóng băng rồi thì trả thù kiểu gì? Ta kế thừa tình cảm của nguyên chủ, hiện tại còn đang nghẹn một bụng lửa giận đây,"
[Nhưng mà, kí chủ à, tôi thấy