"Em đây cảm thấy... không xứng với chị dâu nhỏ, trên đời này có thể xứng với nàng, chỉ có anh hai..." Cố Hàn đối diện với ánh mắt lạnh ngắt của Cố Tích âm thanh càng ngày càng nhỏ xuống, rồi ngậm chặt miệng.
Anh, anh càng ngày càng hung.
Ai?
Rốt cuộc là ai?
Là ai dám ra tay tàn độc phá hư chút cảm tình mong manh còn lại giữa hai người họ vậy chứ?
Cố Tích Thời chỉ thong thả ung dung ngồi trước bàn ăn, một bên giúp Phồn Tinh lột tôm, một bên nói, "Không phải có người muốn hại ngươi, mà có người muốn nhằm vào Phồn Tinh."
Cố Hàn:... Nga, vậy ý tứ của anh, chính là nói ta đây tự mình đa tình sao?
A, ta tuyên bố, anh sắp mất đi người em trai này rồi nhé!
"... Em đây nên làm cái gì đây, có cần em phát một cái thanh minh, hỗ trợ làm sáng tỏ một chút? Anh, bằng không anh nghĩ cách, để em tới thực hành cho nhanh nha." Ngàn vạn đừng mệt nhọc chính mình!
Cố Hàn một kẻ nhiệt tình liếm cẩu cho hay.
"Ân, thông báo với bộ phận pháp vụ của công ty, chuẩn bị khởi tố phạm vi lớn." Cố Tích Thời đem con tôm đã lột tốt bỏ vào trong chén Phồn Tinh, nghĩ nghĩ một lúc, lại lấy ra một con đã lột xong tới bỏ vào trong chén Cố Hàn.
Cố Hàn lúc ấy lập tức bị cảm động đến khóc lóc thảm thiết.
Má ơi, hắn vốn dĩ cho rằng từ khi anh trai yêu quý bước vào tình yêu của chính mình, địa vị người am trai này như hắn liền xuống dốc không phanh.
Nhưng hiện tại xem ra, trong lòng anh trai thực rõ ràng vẫn có chỗ cho hắn!
Đại ca thế nhưng tự mình cho hắn tôm lột, anh, trên đời này như thế nào sẽ có anh trai tốt như vậy chứ?
"Còn có, mượn tài khoản xả giao của ngươi một chút."
"Vâng vâng vâng." Ăn tôm lột của anh trai yêu quý, Cố Hàn quả thực cảm thấy chính mình chết cũng không tiếc, còn có chuyện gì không thể đáp ứng?
*
Trên mạng chụp mũ Phồn Tinh càng lúc càng lớn, tội danh cũng càng ngày càng nặng.
Trong đó tuy rằng không thiếu việc Thẩm Tâm quạt gió thêm củi, nhưng càng có rất nhiều anh hùng bàn phím cùng thẳng nam ung thư ngốc nghếch cuồng hoan.
# hiện tại nữ nhân a, đến tột cùng làm sao vậy? Thật càng ngày càng không biết liêm sỉ, vô sĩ hám giàu! #
# trằn trọc ở dưới thân nhiều nam nhân như vậy, phi, giày rách! Lớn lên đẹp thì thế nào? Đưa cho lão tử, đều chỉ có thể làʍ ŧìиɦ nhân của lão tử, không xứng làm lão bà. #
# ta cũng là nữ nhân, ta thật vì một nữ nhân như vậy cảm thấy thẹn. Lão công tương lai của nàng cũng quá thảm, còn không có kết hôn liền mang nhiều nón xanh như vậy! #
#...#
Cố Tích Thời cũng không có cố tình đem Phồn Tinh dưỡng thành ngốc bạch ngọt hoàn toàn không biết gì cả .
Rốt cuộc trong lòng hắn rất rõ ràng, lòng người khó dò, khó có thể miêu tả. Cái gì đều không cho nàng biết, là hại nàng, không phải yêu nàng.
Cho nên Phồn Tinh đã sớm biết, chính mình bởi vì một ít ảnh chụp, bị người mắng thành cái sàng.
Nhưng khiến Cố Tích Thời kinh ngạc chính là, tiểu gấu con của hắn thực quá bình tĩnh.
Bình thường những cô gái nhỏ lần đầu gặp loại chuyện này, cho dù tố chất tâm lý tốt đến đâu, cũng có thể bị mắng đến tự bế. Nếu tố chất tâm lý kém một chút, chỉ sợ liền muốn sống muốn chết đều có.
Kết quả đại lão xem những cái bình luận mắng mình cả một hồi lâu như vậy, không chỉ mặt vô biểu tình, hơn nữa nên ăn thì ăn, nên uống thì uống.
"Cô không tức giận sao?" Cố Hàn đều đã làm tốt tâm lí đi xem nữ nhân này gào khóc, hắn sẽ đem nàng xách ra ngoài, miễn cho ảnh hưởng tới anh trai yêu quá của hắn!
"Không tức giận nha, những người đó, đầu có vấn đề."
Không cùng ngốc tử sinh khí, bằng không, nàng cũng sẽ biến thành ngốc tử.
Sưu Thần hào: 【...】 ha hả, còn như vậy sao! Lúc trước ai vì trút giận những người mắng Tạ Trản mà đồng quy vu tận, thế không phải đem chính mình biến thành ngốc tử sao?
Cũng thật mẹ nó kỳ quái! Thời điểm Tạ Trản bị mắng , nàng vì nam nhân ấy muốn bạo phát, đồng quy vu tận với những người kia. Tới khi chính mình bị mắng, lại như không có việc gì xảy ra.
Ngọa tào, ngươi tính tình tốt như vậy sao?
Cố Hàn đều có điểm không tin, "Kia, nếu bọn họ mắng đến trước mặt thì làm sao bây giờ?"
Sau đó hắn cũng chỉ thấy, Phồn Tinh dùng ánh mắt như đang nhìn tên ngốc hướng về phía mình, "Đương nhiên là, đánh hắn, đánh chết hắn."
"Không phải nói đầu bọn họ có vấn đề, không cùng họ so đo sao?"
"Đánh một trận, khả năng liền không thành vấn đề nha." Phồn Tinh nghĩ nghĩ, nàng cũng coi như chữa bệnh sao? Vậy có cần lấy tiền hay không nha?
Cố Hàn:... Thực xin lỗi, hắn thua!
Hắn chỉ có thể không có tiền đồ quay đầu cùng anh trai thân yêu nói chuyện, anh anh anh.
"Anh, bộ phận pháp vụ trong công ty đã đem danh sách người bịa đặt tin đồn sửa sang thật tốt, ngày mai sẽ phái luật sư bắt đầu khởi tố."
Bộ phận
pháp vụ cơ hồ trước nay chưa từng thụ lí qua những việc vụn vặt như vậy, chỉ cần sửa sang lại danh sách cũng chỉ cần hai ngày đã xong.
Cố Tích Thời gật đầu, "Ân. Vào thời điểm bộ phận pháp vụ khởi tố, từ nặng đến nhẹ, đòi lấy tiền bồi thường lớn nhất có thể. Còn có, không tiếp thu bất luận việc lén giải hòa nào, không cho bất luận kẻ nào cơ hội bán thảm."
Người trưởng thành nói chuyện hay làm việc, mỗi tiếng nói cử động, đều để chính mình phụ trách.
Đến nỗi trẻ vị thành niên, vậy để cha mẹ phụ trách đi.
Mọi người có quyền lợi tự do, như vậy, hắn cũng có thể giúp bạn gái chính mình lấy lại công đạo và quyền lợi.
Cố Hàn thật sự bội phục anh trai từ trong tâm luôn, bất động thì như Phật, động một cái liền thành ma quỷ!
Tất cả mọi người cảm thấy là quân tử ôn nhuận như ngọc, nhưng thực tế khi sát phạt quyết đoán lên, không người nào có thể địch nổi!
Ngày thứ hai.
Bộ pháp vụ Cố thị sấm rền gió cuốn bắt đầu căn cứ sửa sang lại tốt danh sách, từng bước từng bước khởi tố, đạt tới trình độ không có bất luận con cá nào lọt lưới!
Nhiều người tham gia làm bình xịt của sự kiện này như thế, nhưng lúc đối mặt với loại thao tác này quả thực trợn mắt há hốc mồm, đồng thời còn hoảng sợ không chịu nổi một ngày.
# ngọa tào, ta làm sai cái gì? Ta bất quá chính là ở trên mạng chuyển phát một chút mà thôi đi, thế nhưng lại thu được cuộc gọi của luật sư??? #
# không chỉ mình ngươi thu được, ta cũng thu được. #
# đồng dạng, ta cũng thu được. Ta khinh, sau lưng có người quả nhiên ghê gớm a, động bất không nói, động liền phát luật sư, có bản lĩnh thật sự tố cáo ta a! #
# gióng trống khua chiêng như vậy, thật sợ hãi đâu! Rác rưởi, cũng không biết ngủ nhiều hay ít kim chủ, mới ngủ trúng cái tài đại khí thô như vậy! #
Những người này ngay từ đầu còn ôm may mắn tâm lý, cảm thấy cũng có vô số minh tinh phát luật sư tới cũng không nhất định có cái người nào dư thời gian khởi kiện bọn họ nha, dù sao cũng quá nhiều người còn gì.
Cố Hàn nhìn những kẻ đó chết cũng không hối cải, còn muốn như rác rưởi nhảy nhót lung tung, hắn chỉ cảm thấy những người này quả thực như thiểu năng trí tuệ!
Rõ ràng chính mình bịa đặt tin đồn, ăn nói bừa bãi. Lúc đụng phải tâm ván sắt không dám đối đầu, lại bắt đầu dùng ' không phải một chút việc nhỏ sao, cần gì làm quá lên như vậy, thật là lòng dạ hẹp hòi ' tới che giấu chột dạ trong lòng chính mình.
Khó trách anh trai nói không cần để bất luận kẻ nào có cơ hội bán thảm.
Thứ rác rưởi này, liền tính lúc sau khóc lóc thảm thiết, cũng là vì bồi thường không nổi, mà không phải thiệt tình ăn năn!
Cố Hàn ở trên tài khoản xã giao của chính mình đã phát một cái động thái ——
# luôn có những kẻ ngu ngốc tự cho là thông minh, rõ ràng là chị dâu nhỏ của ta, thế nào cũng phải đóng dấu thành tiểu tình nhân của ta a. Lão tử còn sợ bị anh trai phạt quỳ sầu riêng đây này, bọn ngu ngốc mất não cái ngươi cũng đừng nghĩ ta sẽ bỏ qua! Luật sư Cố thị đã chuẩn bị tốt toàn bộ, chúc mừng các ngươi, sắp nhận được lệnh khởi tố của toà án. #
( mắng quá hay anh ơi, thú thật mấy cái câu chửi ở trên thực sự không muốn dịch luôn á, dơ vãi ra )
Tài khoản Cố Hàn có fan không ít.
Hắn tuy rằng không phải người trong giới giải trí, nhưng trước đó cũng có qua lại với không ít tiểu hoa đán nổi tiếng. Hơn nữa tuổi trẻ soái khí đầy hứa hẹn, cho nên rất nhiều người tự phát ở dưới tài khoản của hắn kêu lão công.
Sau khi thấy động thái tuyên bố, khung bình luận phía dưới tức khắc liền bị oanh tạc!
Tất cả đều là một kiểu ngọa tào ——
Còn có... má nó...
1733 words.