[Quyển 2] Tổng Tài Tuyệt Ái Tình Thê

Chương 35: Sự thật lộ diện


trước sau


Cảnh Diệc Ngôn đờ người ra, lúc sáng hắn gấp gáp nên đã để quên điện thoại lại chỗ Lạc Y Tuyết thảo nào Tiểu Vũ gọi không được.

"Chết tiệt!" Hắn khẽ mắng một tiếng, ôm con trai đi vào nhà, lấy một chiếc điện thoại khác gọi một cuộc: "Lập tức chuẩn bị trực thăng cho tôi."

"Ba ba... Mommy của con sẽ không làm sao chứ?" Tiểu Vũ lúc này vô cùng sợ hãi.

"Không sao đâu, ba ba sẽ không để cô ấy có chuyện gì đâu mà." Cảnh Diệc Ngôn trấn an nó nhanh chóng lên sân thượng, cho trực thăng trở lại tìm Lạc Y Tuyết.

Hắn biết việc này không hề đơn giản, rõ ràng mẹ của hắn cố tình đánh lạc hướng để quay lại thành phố, còn bản thân mình lại đi tìm Lạc Y Tuyết.

Đến tột cùng bà định làm gì đây?

Hắn thật sự không mong mọi sự sắp xếp của mình sụp đổ trước khi thời cơ chín mùi, bằng không dù hắn thắng trận cũng không còn ý nghĩa nữa.

Vì vậy, Lạc Y Tuyết, em nhất định phải chờ tôi.

Trên du thuyền của Cảnh thị, Lạc Y Tuyết đang cùng một số đồng nghiệp nữ ngắm cảnh thì bỗng nhiên nhận được điện thoại.

\[Cô Lạc, mời cô đến khoang sau, tôi có chuyện muốn nói với cô.\]

Ngay sau đó Cảnh phu nhân liền cúp máy, Lâm Vi cách bà không xa đang ngồi thẩn thờ nhìn ra biển, gió thổi làm mái tóc của cô ta xõa tung, bên hàng mi vẫn còn vệt nước mắt.

"Tiểu Vi, con đừng thương tâm nữa, ta nhất định sẽ đòi lại công bằng cho con." Cảnh phu nhân bước tới, an ủi cô ta.

"Bác gái, cảm ơn bác, nhưng mà có lẽ cháu phải từ bỏ thôi, Diệc Ngôn anh ấy..." Nói đến đây giọng của cô ta lại thêm phần nghẹn ngào, nước mắt lại đáng thương rơi xuống. Cảnh phu nhân vô cùng dịu dàng:

"Con nói ngốc gì vậy, ta đây đời này chỉ thừa nhận một mình con là con dâu. Lạc Y Tuyết đó dù thế nào cũng đừng mơ bước chân vào nhà họ Cảnh!"

Lúc này, vệ sĩ bước lên, cung kính nói: "Phu nhân, đã đưa người đến."

Lạc Y Tuyết thấy bên cạnh Cảnh phu nhân còn có thêm Lâm Vi thì cô cũng đã ngờ ngợ biết được cuộc gặp mặt ngày hôm nay định trước là không vui vẻ. Cô chào một tiếng rồi lặng im.

Cảnh phu nhân nhiu mày:

"Lạc Y Tuyết, cô có biết tại sao tôi gọi cô đến không?"

"Cảnh phu nhân, tôi thật sự không biết mình lại đắc tội gì với Lâm tiểu thư." Cô thẳng thắn nói.

Cảnh phu nhân lập tức quăng một sấp hình ra:

"Không biết, vậy đây là cái gì?"

Trong hình toàn là cảnh tượng Cảnh Diệc Ngôn cùng cô ở chung một chỗ, hắn đang ôm cô hoặc hôn, mà đặc biệt có một tấm hình hắn mặc áo choàng tắm bước ra khỏi phòng cô lúc sáng sớm.

Chứng cứ rõ ràng, cô không giấu giếm tiếp được nữa: "Tổng tài cùng tôi giao dịch ba ngày, kết thúc ngày hôm nay tôi sẽ tự động biến mất, bác không cần lo
lắng."

"Không cần lo lắng? Cô nghĩ tôi đứa trẻ ba tuổi sao, trước kia chẳng phải cô từng thề sống chết sẽ không trở lại bên cạnh Diệc Ngôn chỉ cần cho cô được nhìn Tiểu Vũ, kết quả thế nào? Chẳng những Diệc Ngôn biết được cô là mẹ ruột của Tiểu Vũ mà còn lần nữa mê muội yêu cô. Cô nói cô không dùng thủ đoạn đê hèn qua mặt chúng tôi?"

"Cảnh phu nhân, tôi thật sự không dùng bất cứ thủ đoạn gì để giữ Diệc Ngôn ở bên cạnh tôi."

"Cô không cần ngụy biện. Bằng mọi giá hôm nay cô phải biến mất khỏi đây. Hôn lễ của Diệc Ngôn và Tiểu Vi sẽ nhanh chóng diễn ra, những thứ thừa thải vướng víu thì không thể giữ lau được." Cảnh phu nhân nhân sắc đá nói, hoàn toàn không nghe lọt tai lời Lạc Y Tuyết giải thích.

Cô nhịn cũng đã đủ, lần cuối cầu xin: "Bác gái, tôi cam đoan sẽ rời đi nhưng không phải bây giờ. Ba mẹ của tôi còn chưa sắp xếp ổn thỏa với họ, nếu tôi tự tiện rời đi tổng tài nhất định không tha cho họ."

Lâm Vi không cho Cảnh phu nhân có cơ hội do dự, từ sau khi nội bộ công gặp trục trặc cộng thêm thái độ của Cảnh Diệc Ngôn cô ta đã tìm theo điều tra, dĩ nhiên biết thêm không ít chuyện, nhân cơ hội này thêm dầu vào lửa:

"Bác gái, lúc nào cô ta cũng lấy ba mẹ ra làm cái cớ, thật ra khoảng thời gian này Diệc Ngôn vẫn luôn cho người phụng bồi ba mẹ cô ta như cha mẹ ruột vậy, chúng ta sơ sẩy đã bị cô ta lừa rồi."

Lạc Y Tuyết nghe cô ta nói vậy mi tâm cũng nhíu thành một đoàn.

Sao có thể cơ chứ? Trước giờ Cảnh Diệc Ngôn luôn khống chế cô bằng cách lấy ba mẹ cô ra uy hiếp. Thậm chí còn không cho cô gặp hay gọi điện thoại cho họ, nhưng tại sao Lâm Vi lại nói như vậy?

"Bác gái, nếu người không tin có thể cho người thu thập tin tức. Hiện tại ba của cô ta đang được điều trị bệnh tim tại trung tâm y tế lớn nhất thành phố. Bác sĩ điều trị cũng là người giỏi nhất của khoa tim, chi phí điều do Diệc Ngôn không tiếc tay vung tiền. Thậm chí Tiểu Vũ còn được đưa đến gặp ba mẹ của cô ta nữa."


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện