Editor: Đào Tử
_____________________________
Quả nhiên, đúng như cô dự liệu.
Lúc nghe tới bà lão thất tuần tử vong, cô liền có dự cảm.
Nhấn mở nút phó bản, nhiệm vụ thứ nhất đã biểu thị hoàn thành, mức độ đánh giá hoàn thành nhiệm vụ còn là SSR, khen thưởng thêm 250 điểm công đức.
Hiện tại, thanh điểm kinh nghiệm của A Tể đã biến thành 【576/ 1000 】.
"Cao như vậy?"
Không ngờ những thứ như nhiệm vụ chi nhánh còn được thiết lập mức độ đánh giá hoàn thành, ngẫm lại cũng thấy bình thường thôi.
Lấy ví dụ, nếu như Bùi Diệp chỉ từ trong miệng Chu Thuần An biết được câu chuyện bà lão thất tuần tử vong, bản thân không tham dự vào thì cô cũng được xem là hoàn thành nhiệm vụ, nhưng cấp độ sẽ rất thấp, điểm công đức khen thưởng thêm cũng không cao, thậm chí còn không có khen thưởng thêm. Bởi vì nỗ lực và thu hoạch tỉ lệ thuận với nhau, cho nên làm gì có chuyện không làm mà muốn có ăn.
Ngay cả nhiệm vụ cũng như vậy.
Vừa kiếm tiền còn nhận được điểm công đức ban thưởng ba chữ số, tâm tình Bùi Diệp cũng tốt hơn không ít.
"Cậu thường sống một mình à?"
Chu Thuần An nói, "Thỉnh thoảng sẽ tiếp đãi đồng nghiệp hoặc bạn bè trong cục thiên sư thành phố T."
Ở khách sạn không bằng ngủ tại nhà sạch sẽ.
"Tiền bối yên tâm, đệm chăn vừa được giặt sạch và thay mới định kỳ."
Tuy Chu Thuần An sống độc thân, nhưng chỗ ở của hắn cũng không bừa bộn bẩn thỉu.
Ngược lại bên trong được trang trí theo gam màu lạnh đơn giản, sạch sẽ ngăn nắp và nhất quán.
Duy chỉ có một nơi không phù hợp với bày trí của căn phòng chính là nơi thờ phụng tượng thần tổ sư gia ở phòng khách.
Bước vào cửa, thay đôi giày dưới chân bằng dép mang trong nhà.
"Tôi vào thắp nén nhang cho tổ sư gia một chút, tiền bối cứ tự nhiên."
Chu Thuần An cung cung kính kính dâng hương, lúc quay đầu phát hiện Bùi Diệp bụng đầy tò mò mở quyển sách trên bàn ra, hắn nói, "Cái này là tôi mượn của một vị đồng nghiệp, nghe bảo là sổ tay bắt quỷ mà tổ tiên anh ta lưu truyền xuống. Nói là sổ tay bắt quỷ, nhưng không đề cập nhiều đến kĩ năng bắt quỷ, mà là rất nhiều tin đồn quỷ quái thú vị."
"Có thể cho tôi mượn xem một lát được không?"
"Tiền bối thích thì cứ xem đi, trên giá sách còn kha khá đấy."
Căn hộ của Chu Thuần An có một cái kệ sách, phía trên chứa đầy các loại thư tịch.
Nhìn sơ qua, không phải có liên quan đến ma quỷ yêu vật thì chính là việc tu hành của thiên sư.
Chẳng hạn như "Sổ tay tu luyện nguyên khí cơ bản", "Kĩ năng vẽ các loại bùa chú nhập môn", "Những điểm cần lưu ý khi thỉnh thần triệu quỷ "
Xem ra, Chu Thuần An đúng là một cậu nhóc nghiêm túc.
"Mấy cái này tôi đều có thể xem à?"
Chu Thuần An cười nói, "Cũng đâu phải là tang thư bí tịch gì, sao lại không thể xem?"
Bùi Diệp lại hỏi, "Nếu có chỗ nào không hiểu, tôi có thể hỏi cậu không?"
"Ý của tiền bối là?"
"Đánh nhau là nghề của tôi, nhưng phần mềm không có lực, ví dụ như cậu có thể gọi hồn bà nội Lữ như tôi thì không. Nếu chỉ có mình tôi đi nhận nhiệm vụ, hồn phách bà nội Lữ và tên quỷ hồn kia lại không đến, tôi chỉ có thể trơ mắt nhìn."
Bây giờ, chú ngữ triệu quỷ duy nhất mà Bùi Diệp biết là triệu mời chuyển phát nhanh âm sai Chu Thuần An đã dạy cho cô trước đó.
_(:з" ∠)_
"Tiền bối đừng tự xem nhẹ mình, chiêu hồn cũng không phải việc khó, Thiên sư có đạo hạnh một chút đều làm được, nhưng người không sợ lệ wuyr như tiền bối lại không nhiều." Chu Thuần An nghiêm mặt nói, "Nếu tiền bối muốn học kĩ càng, hễ có điều gì nghi hoặc cứ tìm đến vãn bối. Nếu vãn bối không giải đáp được, có thể tìm sư phụ của tôi hỗ trợ."
Không thể không nói, Chu Thuần An đúng là một tiểu thiên sứ đáng yêu ấm áp lại thiện tâm biết quan tâm người khác.
Trước khi ra ngoài làm việc, hắn còn tri kỉ nói với Bùi Diệp trong tủ lạnh có đồ ăn, nếu cô đói bụng có thể dùng lò vi song hâm lại.
Sau khi xuống cầu thang, Chu Thuần An đi đến nhà xe để lấy xe, Tiếu Bàng Tí luôn duy trì hình thái chuột hamster nãy giờ chạy tót lên ghế sau biến lại thành người.
Thân thể mập mạp nhũn ra như cái bánh thịt, cả người thoát lực, cái miệng nhỏ thở hổn hển.
"Thầy Chu..."
Chu Thuần An không quay đầu lại, "Có chuyện gì?"
"Vị tiền bối họ Bùi kia thật đáng sợ."
Tiếu Bàng Tí nước mắt lưng ròng.
Lúc đối phương còn ở, hắn làm thế nào cũng không khắc chế được xúc động biến trở về nguyên hình.
Chu Thuần An nói, "Quen là tốt lên thôi."
Hắn đã thành thói quen.
Tiếu Bàng Tí ôm gối ôm ngồi phía sau khóc hu