Editor: Đào Tử
_____________________________
Đại thần nhảy cửa sổ, nữ quỷ nhảy lầu, người bình thường...
Khi Quái Nông hì hục bò xuống cầu thang, nghênh đón hắn là ánh mắt khiển trách của Bùi Diệp.
"Cái này không thể trách tôi được—— thang máy cứ kẹt trên tầng bảy không chịu xuống, tôi phải leo cầu thang xuống đấy."
Diệp Vi bay đến cười hì hì nói, "Ha ha, làm quỷ sướng hơn nhiều, hay là sư huynh chết sớm hưởng thụ sớm?"
Lúc còn sống cô bị bệnh uống nhầm thuốc dẫn đến rối loạn hormone, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi cân nặng đã tăng gần 200 cân.
Bạn trai chia tay với cô, giấc mộng tiến vào giới giải trí triệt để vỡ nát, sau này tới cái mạng nhỏ cũng mất nốt.
Ai ngờ khi làm quỷ còn có thể nghênh đón "Đỉnh cao quỷ sinh " .
Cô và sư huynh hợp tác mở phòng làm việc cẩu tử, tiền sư huynh kiếm được sẽ chia cho mình một nửa.
Diệp Vi thoắt cái đã trở thành phú bà eo quấn bạc triệu, mỗi ngày rảnh rỗi sẽ đi tìm 'vịt' ăn.
Bởi vậy làm quỷ thoải mái hơn làm người nhiều!
Quái Nông khịt mũi khinh miệt, kiên định cự tuyệt lời dụ hoặc của Diệp Vi.
Hắn vẫn cảm thấy làm người tốt hơn làm quỷ một chút.
Bùi Diệp thấy bọn họ đấu võ mồm, không cắt ngang mà cúi đầu thông qua điện thoại gọi taxi.
Quái Nông vội vàng nói, " Đại thần, để tôi bắt xe cho."
Bùi Diệp liếc mắt nhìn hắn, "Không cần, xe tôi gọi không phải xe bình thường, chiếu cố việc làm ăn đồng nghiệp một tí."
Quái Nông: "? ? ?"
Đồng nghiệp?
Đầu năm nay thiên sư sinh hoạt gian nan đến vậy?
Còn phải ra ngoài chạy taxi kiếm thêm thu nhập?
Sự thật chứng minh, cuộc sống của người bình thường hạn chế trí tưởng tượng của hắn.
Hai người một quỷ đứng ở ven đường chờ hai phút, APP "Đột phá thứ nguyên bích" nhắc nhở xe taxi chỉ cách bọn họ chừng một trăm mét.
Trong tầm mắt Quái Nông xuất hiện một chiếc xe con màu trắng hết sức bình thường.
Không đúng, sao hắn luôn cảm thấy chiếc xe màu trắng này...hơi bất bình thường nhỉ?
Khiến người ta dựng đứng lông tơ sởn cả gai ốc.
Xe con màu trắng dừng trước mặt bọn họ, Bùi Diệp chủ động ngồi vào ghế lái phụ, Quái Nông chỉ có thể cùng sư muội Diệp Vi chen lấn ngồi phía sau.
Cách bài trí trong xe cũng rất bình thường, nhưng lại có mùi hơi kì lạ, loại kì lạ này khó dùng ngôn ngữ hình dung được.
Bình thường xe taxi luôn có loại mùi đặc trưng không nói lên được là mùi gì.
Là một người dễ say xe, trừ tình huống đặc biệt ra bình thường hắn đều tự lái xe chứ hiếm khi đón xe.
Lần này ngồi xe taxi xa lạ, hắn lại không cảm thấy say xe chút nào.
Không, vẫn hơi khó chịu một chút.
"Bác tài, có thể chỉnh điều hòa cao hơn được không? Tôi thấy hơi lạnh."
Bùi Diệp ngồi ở vị trí bên cạnh tài xế, thắt dây an toàn, thuận tiện nhắc nhở Quái Nông một câu.
"Anh nhìn kính chiếu hậu đi."
Quái Nông ngơ ngác, nhưng vẫn làm theo lời cô.
Không nhìn còn đỡ, nhìn rồi tim muốn rớt ra ngoài.
Lái, lái xe... Hắn, đầu của hắn...
Tài xế nghiêm túc lái xe, nghe thấy đoạn đối thoại này, hơi ngượng ngùng cười cười.
"Thật xin lỗi, tử tướng hơi doạ người chút."
Bùi Diệp hỏi hắn, "Không thu liễm được?"
Tài xế xấu hổ cười nói, "Trước kia toàn chạy bên Phong Đô, có tử tướng nào chưa từng thấy nên quen để vậy rồi. Chẳng qua đây là lần đầu tiên nhận đơn của thiên sư. Thiên Sư bình thường cũng quen thuộc với tử tướng, chỉ là không ngờ còn có người bình thường, nhất thời chưa kịp phản ứng."
Nói xong, cái đầu máu me be bét của lái xe trong nháy mắt trở lại bình thường.
Nói bình thường cũng không hẳn, da hắn vẫn màu xanh trắng không một chút máu, đôi mắt đen trầm không có tròng trắng, trông vô cùng kì dị.
Đây. . . Là quỷ lái xe!
Quái Nông ôm ngực sợ chết khiếp.
Hắn đang ngồi xe quỷ lái! ! !
Bùi Diệp nói, "Sợ như thế làm gì? Hắn là tài xế đàng hoàng, tài xế thâm niên đăng kí lái xe ở Phong Đô mười năm rồi đấy."
Lái xe ổn gần chết!
Tài xế cười nói, "Dù sao hắn cũng là người sống mà, sợ quỷ là bình thường."
Tuy rằng quỷ là người sau khi chết biến thành, nhưng người sống không biết được sự tồn tại của họ.
Người sống e sợ là chuyện bình thường không thể bình thường hơn.
Quái Nông cũng sợ hãi nói, " Đúng, đúng đấy, tôi sợ quỷ."
Bùi Diệp im lặng nói, "Ông ấy không ăn không gϊếŧ cũng không đe dọa anh, chỉ mở cửa đưa anh tới đích thôi sợ cái gì."
Quái Nông: "..."
Theo lí thuyết lời này không sai, nhưng tử tưởng mới nãy thực sự hù hắn muốn đứng tim.
QAQ
Dù sao cũng là đại cẩu tử có tiếng, Quái Nông sợ xong, phát hiện quỷ lái xe nghiêm túc lái