Editor: Đào Tử
___________________________
Thái Hạo bên kia trầm mặc thật lâu.
An tĩnh khiến người ta hoài nghi nó đứng máy hỏng hóc.
Bùi Diệp nhẫn nại đợi mười mấy giây, thầm nghĩ lại có phải mình nói gì sai hay không, không nhịn được muốn mở miệng cứu chữa một hai.
Nếu không phải Thái Hạo là trí tuệ nhân tạo, hành vi vừa rồi của cô có vài phần ý tứ đùa giỡn lưu manh.
"Khụ khụ —— Lời mới nãy không cần để trong lòng, cậu coi như tôi nhất thời đắc ý nói càn, tôi không có ý gì khác."
Cô nghĩa chính từ nghiêm giải thích.
Nhưng lời này nghe sao mà chột dạ yếu ớt.
Lại thêm mười mấy giây lặng im, tai nghe vô tuyến mới vang lên giọng Thái Hạo.
Thanh âm chưa hề bình tĩnh trộn lẫn một tia run rẩy rất nhỏ khó thấy.
Bùi Diệp thậm chí có thể bổ não ra có thiếu niên tóc xanh mắt xám trẻ tuổi một bộ áo bào tuyết trắng đứng trước mặt mình.
Thiếu niên lúc này có lẽ là hơi ngước đầu, dường như giống như hai hàng mi dày theo nội tâm không thể ức chế khẩn trương mà hơi run rẩy, cánh môi mấp máy khép mở, thiên ngôn vạn ngữ nghẹn trong cổ không biết nên nói như thế nào. Hơi say khẽ nhiễm trên gương mặt trắng nõn lạnh buốt lộ mấy phần chất cảm như ngọc kia. Nội tâm khẩn trương, mặt ngoài lại ra vẻ trấn định nói một lời chân thành động lòng người nhất, cực độ lấy được cảm tình của Bùi Diệp.
"Đúng vậy, người sống sót —— Bạn là anh hùng duy nhất trong tim tôi. "
Da mặt dày như Bùi Diệp, lúc này cũng bị hình tượng mình bổ não ra giật điện nho nhỏ.
Phảng phất một dòng điện nhỏ bé xẹt qua thân thể, mười ngón đầu ngón tay đều mang một chút tê dại.
Lần này đến phiên Bùi Diệp trầm mặc.
Cô cũng chợt rõ Thái Hạo vừa rồi trầm mặc là vì sao.
Không muốn gián đoạn thời khắc vui vẻ này.
"Ngài với tôi đi chung một chiếc xe đi."
Bùi Diệp dùng giọng điệu thông báo nói cho Bạch Tuộc khổng lồ.
Đối phương không có ý kiến, ngược lại là anh bạn đầu heo kịch tinh phụ thể, lo lắng sư phụ nhà mình không trong tầm mắt mình sẽ xảy ra chuyện.
Trên đường thỉnh kinh có biết bao yêu ma quỷ quái, Đại sư huynh có hỏa nhãn kim tinh và bảy mươi hai biến lại không ở đây, anh bạn đầu heo biểu thị lo lắng.
"Ngộ Năng, không được vô lễ với thí chủ." Cự hình Bạch Tuộc cũng là kịch tinh, hai xúc tu làm tư thế chắp tay trước ngực, ôn tồn dặn dò, "Vi sư có một số việc cần trao đổi cùng mấy vị thí chủ, việc quan hệ tương lai lê dân bá tánh, con làm tốt hộ pháp là được rồi."
Bùi Diệp: "..."
Đám người: "..."
Ôi, cái này không chỉ là kịch tinh, còn là kịch tinh có diễn kỹ.
Làm giống loài ngoại lai, bản lĩnh nghiền ngẫm từng chữ của Bạch Tuộc khổng lồ so với mấy người trái đất chính thống như Hướng Thụy Quân còn điêu...
Đơn giản không khoa học.
Anh bạn đầu heo trí thông minh cũng không cô phụ thiết lập "Nhục lợn" của nó, hai ba lần đã bị dỗ đi, khiêng Cửu Xỉ Đinh Ba bò lên một cỗ xe buýt cải tiến khác. Trước khi lên xe còn đi ba bước lại quay đầu, biểu lộ khẩn trương do dự, Bạch Tuộc khổng lồ đành khẽ gật đầu động viên.
Chiếc xe buýt này chỉ có vài hành khách —— Hướng Thụy Quân lái xe, hành khách Bùi Diệp, Bạch Tuộc khổng lồ và hư ảnh lão huynh Bạch Tuộc.
Bùi Diệp đem thiết bị đầu cuối cá nhân giao cho Bạch Tuộc khổng lồ.
"Ôi, không ngờ còn có một ngày gặp lại ông."
Bạch Tuộc khổng lồ lên tiếng chào hỏi lão huynh Bạch Tuộc.
Đây không chỉ có là hư ảnh số liệu tạo dựng nên, theo một ý nghĩa nào đó còn nó nửa bằng hữu của nó.
Lão huynh Bạch Tuộc ngại một chiếc xe chen hai đầu Bạch Tuộc quá chật, dứt khoát chịu đựng khó chịu hóa ra hình người, không gian chật chội lập tức rộng rãi.
"Nhìn ông khoảng thời gian này trôi qua có vẻ không tốt, rất chật vật."
Lão huynh Bạch Tuộc dò xét bản thể, chế nhạo nói.
Người bên ngoài xem, hai đầu Bạch Tuộc hầu như không có gì khác biệt, nhưng lão huynh Bạch Tuộc lại biết trạng thái da thịt bản thể xuống dốc, đặt trên thân nhân loại đồng đẳng với da thịt thiếu nước, vàng vọt, lỗ chân lông thô to, mụn đầu đen dày đặc, khóe mắt có quầng thâm, mụn trứng cá...
Bạch Tuộc khổng lồ ừ một tiếng, lại khá lạc quan cười hì hì.
"Mọi thứ nghĩ hướng tích cực, như —— Tôi rốt cuộc giảm béo thành công?"
"Giảm béo?"
Bùi Diệp tò mò nhìn lão huynh Bạch Tuộc huyễn hóa thành hình người.
Hư ảnh mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, phủ áo khoác trắng, dáng người lệch mảnh mai, một đầu tóc màu lam rối, lại thêm khuôn mặt lãnh diễm kia, hệ cấm dục! Ném vào ngành giải trí không biết miểu sát bao nhiêu lưu lượng hàng đầu, không