Editor: Đào Tử
___________________________
"Ta không thích loại phong lưu tiêu sái, ngọc thụ lâm phong."
Tâm tình xán lạn, Bùi Diệp hiếm thấy không độc miệng, mà là nói thẳng.
Anh bạn đầu heo mặt ngơ ngác.
"Đầu năm nay... Chẳng phải đều nói người đàn ông đẹp trai và chất phác thành thật khá được yêu thích sao?"
Anh bạn đầu heo cho là mình trên tình trường và hôn nhân vô cùng có sức cạnh tranh.
Chẳng lẽ nó lý giải sai?
Bùi Diệp nói: "Người bình thường là như thế, nhưng ta là người bình thường sao?"
Không, cô là Hằng Nga tiên tử có một không hai trong suy nghĩ anh bạn đầu heo.
Cho nên ——
Anh bạn đầu heo cẩn thận hỏi: "Vậy tiên tử thích loại nào?"
Bùi Diệp không cần nghĩ ngợi: "Tất nhiên là đáng yêu lại hay dỗi, Thiên Bồng nguyên soái hoàn toàn không phù hợp."
Chủng loại thiếu niên này đối với bà cô đã có tuổi (Chưa hẳn) hoàn toàn không có sức chống cự.
Anh bạn đầu heo mặt lộ vẻ thống khổ ôm ngực, một chớp mắt nó dường như nghe được tiếng gì đó vỡ vụn.
Đó là trái tim chân thành nhất của nó.
Bùi Diệp nói rõ ràng như vậy, nhưng anh bạn đầu heo cảm thấy mình còn có thể cứu vãn một chút.
Nó che trái tim nhỏ chịu tổn thương nói: "Lão Trư... Lão Trư có ba mươi sáu biến!"
Hằng Nga Tiên Tử thích dáng vẻ gì, nó đều có!
Bùi Diệp: "..."
Cuối cùng vẫn là Bạch Tuộc khổng lồ lôi đồ đệ ngốc đi.
Thịt heo là nguyên liệu nấu ăn thường ngày của người trái đất đấy, nó cũng không muốn đồ đệ ngốc này bị Bùi Diệp làm thịt thành toàn trư yến.
Bạch Tuộc khổng lồ từ bên hư ảnh thu hoạch tình báo kỹ càng, trong đó có liên quan tới thực lực Bùi Diệp, đây chính là cô gái có thể làm trời làm đất không ngán bất kì ai.
"Ngộ Năng, con là người xuất gia, lục căn thanh tịnh, sao có thể vô lễ với thí chủ như vậy?"
Bạch Tuộc khổng lồ hai xúc tu chắp trước ngực, mặt đứng đắn giáo huấn anh bạn đầu heo.
Anh bạn đầu heo ấp úng không nói lời nào, chỉ sa sút đầu heo rũ xuống, vẻ mặt như phạm sai lầm.
"Đường Tam Tạng" xuất thủ, "Trư Bát Giới" đương nhiên không dám làm càn.
Lỗ tai Bùi Diệp cũng thu hoạch được nửa khắc thanh tịnh tạm thời.
Lúc này, điện thoại trong túi áo có động tĩnh.
Bùi Diệp đưa tay lấy điện thoại ra, phát hiện cột thông báo nhắc nhở A Tể nhà cô tan tầm về nhà.
Cô quen thuộc ấn mở App 【 Yêu và nuôi trẻ 】, phát hiện căn phòng nhỏ một mảnh sáng tỏ, nhưng không có bóng dáng A Tể.
Mở【 Lệ thống ghi chép 】, kéo lên đến cùng, từ A Tể về nhà bắt đầu nhìn xuống.
【 A Tể làm công trở về 】
【 A Tể ngắm nhìn bốn phía, nhìn cẩn thận từng li từng tí... 】
Nhìn thấy hai dòng này, Bùi Diệp liền vô thức nhăn mi tâm.
A Tể tính tình rất tốt, thói quen cũng tốt, công việc đều giải quyết ở bên ngoài, về đến nhà liền hoàn toàn buông lỏng nghỉ ngơi, 【 Hệ thống ghi chép 】 là lần đầu miêu tả A Tể về nhà còn "Cẩn thận từng li từng tí" . Chẳng lẽ công việc bên ngoài của nó gặp phiền toái, như công việc lại mất?
"Mất thì mất, dù sao cũng sắp đổi việc."
Bùi Diệp nói thầm dưới đáy lòng.
Trước đó A Tể viết CV gửi ra ngoài, mặc dù không biết nó có nhận được hồi âm hay không, nhưng A Tể mà —— Con nhà mình khẳng định ưu tú nhất, CV nó đưa ra nhất định có thể tìm được việc làm —— Cho nên, công việc mất thì mất thôi, không ổn thì rút!
Ánh mắt tiếp tục nhìn xuống.
【 A Tể hơi thất thần 】
【 A Tể đi phòng tắm tầng hai tắm rửa, thất thần đạp hụt thang lầu lăn xuống 】
Bùi Diệp: "..."
Nhà mình cũng có thể xảy ra vấn đề, cái thất thần này của A Tể thật lợi hại.
【 A Tể đóng cửa phòng tắm, nó còn cẩn thận từng li từng tí khóa trái cửa phòng tắm 】
Bùi Diệp: "? ? ?"
Qua mấy phút, A Tể tắm xong đi ra, hệ thống miêu tả là A Tể vui vẻ đến bước chân nhẹ bẫng.
Không chỉ như thế, nó còn khẽ ngân nga "Hừ hừ hừ", ôm quần áo bẩn đi lầu một giặt quần áo.
Giặt quần áo xong lại bỏ vào máy giặt sấy khô, rồi phơi nắng.
【 A Tể dường như nghĩ tới một chuyện tốt, giá trị tâm trạng +999 】
【 A Tể lại nghĩ tới chuyện tốt, giá trị tâm trạng +999 】
Về sau mười mấy dòng ghi chép đều là nội dung giá trị tâm trạng +999.
Bùi Diệp đọc nhanh như gió quét qua, tiếp tục nhìn xuống.
【 A Tể thật là