Editor: Đào Tử
_____________________________
Bùi Diệp không chút nghĩ ngợi, xoay người đồng thời dùng cánh tay khóa cổ một người, lực lớn vặn gãy nhờ đó trong nháy mắt ngăn trở một tên bắn lén kia.
"Ồ, đến rồi à."
Bùi Diệp dùng trường côn chỉ vào người kia.
Tướng địch phụ trách áp lương thảo hận muốn cắn nát răng hàm.
Hắn căn bản không tin chiến trận lớn như thế sẽ là ba đứa nhóc tranh làm ra.
Nhưng ngoại trừ ba người bọn họ, không có những người khác.
Thật không biết nên khen ba người bọn họ có dũng khí hay là tức giận mặt già của mình bị người ta vứt trên mặt đất giẫm đạp.
Thế lửa triệt để lan tràn, cũng không biết địch nhân dùng cái gì, lửa lớn làm sao bùng to bất diệt, ba mươi lăm vạn thạch đồ quân nhu, ít nhất có bảy phần bị ảnh hưởng, còn lại ba phần là tốc độ phản ứng nhanh, may mắn vớt ra, vì thế còn hi sinh không ít mạng của tướng sĩ tinh nhuệ.
Vừa nghĩ tới cảnh tượng thê thảm ấy, tướng địch hận không thể ăn sống nuốt tươi ba người.
"Bắn tên!"
Cung tiễn thủ tiến lên.
Ba người đều là áo vải bình thường.
Ngoại trừ Bùi Diệp, nếu hai người khác bị mũi tên bắn trúng, có lỗ hổng là điều không thể tránh khỏi.
"Xem ra phải có chừng có mực rồi, đợt sóng thứ hai vẫn còn lớn."
Bùi Diệp cười không có chút hối hận nào, động tác vô cùng thực tế.
Tay trái rảnh rỗi dưới tay áo che lấp lại bấm hai cái pháp quyết, dùng chướng nhãn pháp quấy nhiễu cung tiễn thủ, khiến bọn họ không cách nào nhắm chuẩn Lang Hạo và Lăng Triều.
Dù cô không dùng được cái này, chớ nói chỉ là hai ba trăm mũi tên, dù là thêm gấp mấy trăm lần, mũi tên có thể phá vỡ tinh thần lực của cô coi như cô thua.
Bùi Diệp một gậy đánh mấy tên địch nhân chầu trời, mình thì mượn thân thể bọn họ che lấp cấp tốc chui vào quân địch.
"Không xong rồi chạy mau."
Hai tay Bùi Diệp ngăn hai thiếu niên giết mắt đỏ, suýt nữa không phân địch ta công kích cô lại.
"Đi, chúng ta chuyển sang nơi khác đánh."
Một tay mang một tên, như gió lướt qua, không khoa học bật lên cao vút lách vào bụi cỏ.
Bụi cỏ sột soạt vài tiếng liền không có bóng người.
"Bên này có đề phòng, chúng ta chuyển sang nơi khác rồi chơi bọn họ."
Ít người cũng có chỗ tốt của ít người, tính cơ động mạnh, đánh một thương liền đổi chỗ khác.
Lăng Triều muốn nói chuyện, kết quả bị gió mạnh đập vào mặt rót đầy miệng, suýt nữa nghẹt khí quản.
Đợi Bùi Diệp dừng lại, cậu ta ho đến nổi nước mắt.
"Còn chưa đốt rụi lương thảo của bọn họ."
Ánh mắt Lang Hạo sáng rực, đáy mắt hiện ra tia khát máu.
"Thủ đoạn giống nhau, trong thời gian ngắn sẽ không có hiệu quả lần hai. Mặc dù không thể đốt, nhưng chúng ta có thể trộm."
Bùi Diệp nhìn hai thiếu niên người đầy tro bụi, bổ sung một câu.
"Trước đó, chúng ta đi kéo hai cỗ thi thể, lột mũ giáp của bọn họ xuống."
Mũ giáp của Diêm Hỏa La và Triều Hạ khác biệt.
Cái sau giàu nứt đổ vách, hận không thể bao bọc toàn thân trên dưới trước sau.
Điều kiện Diêm Hỏa La cùng khổ, lại thêm vị trí địa lý sinh tồn của bọn họ, áo giáp có khuynh hướng đơn giản nhẹ nhàng, chỉ cần che kín chỗ yếu hại là được.
Cái này cũng thuận tiện cho bọn người Lăng Triều.
Mũ giáp quá mức nặng nề nghiêm mật ngược lại sẽ cản trở động tác của bọn họ.
Kéo hai cỗ thi thể cũng không khó.
Ngược lại là Lăng Triều lầm bầm một tiếng "Vừa dơ vừa thối".
Ngoài miệng phàn nàn, động tác mặc còn nhanh hơn Lang Hạo.
"Chúng ta làm sao trộm lương thảo của bọn họ?"
Bùi Diệp nói: "Chúng ta có thể chứa chúng trong tụ lý càn khôn."
Cô kẹp hai lá bùa gấp lại trong ngực ra.
"Để lá trúc đi trộm tương đối tốt, mục tiêu nhỏ không dễ bị phát hiện."
Lang Hạo hỏi: "Đã có thể trộm, vì sao vừa rồi còn phải đốt?"
Lăng Triều hỏi một vấn đề phát ra từ linh hồn.
"Bùi tiên sinh, vừa nãy cô còn nói không có 'Tay áo' đâu ra càn khôn, lời này bị ai ăn rồi?"
Bùi Diệp lý trực khí tráng nói: "Bị cậu ăn."
Phản bác Lăng Triều rồi trả lời vấn đề Lang Hạo.
"Đốt lương thảo không chỉ vì ngăn chặn đường lương thực của địch nhân, còn vì đả kích tinh thần của bọn họ. Các cậu cũng biết, chiến thuật đánh trận của Diêm Hỏa La là lấy chiến dưỡng chiến, thiếu lương ngắn hạn cũng không thể khiến bọn họ lui bước, ngược lại có thể kích phát hung tính và đấu chí của họ. Điểm này những nước nhỏ bị Diêm Hỏa La cường thế diệt quốc cướp bóc có quyền lên tiếng nhất. Đả kích nên gấp đôi, hiệu quả mới có thể càng thêm rõ ràng."
Hai thiếu niên nghe liên tục gật đầu.
Ba người đến đốt lương, đốt đi bảy phần trộm đi một phần, không khác nào vả một cái tát mạnh vào mặt đại quân Diêm Hỏa La.
Sĩ khí bọn họ có cao hơn cũng sẽ bị tưới vào đầu một chậu nước lạnh.
Đánh lén khởi đầu tốt đẹp, về sau ba người Bùi Diệp càng hành động thuận lợi hơn.
Địch nhân đầu đuôi không thể lo trọn, bọn họ quấy rối đầu lại đi