(Quyển 2) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Tương ái tương sát đời trước


trước sau

Editor: Đào Tử

_____________________________

Đừng nhìn Hoàng đế bên ngoài kinh doanh tiết mục mình yêu Tiên hoàng hậu, đối nội cũng xem phi tần như bộ sưu tập tem, thế nên không ít đứa trẻ được sinh ra. Lại thêm Hoàng đế marketing, phi tần biết mình có tranh thế nào cũng không tranh nổi với Tiên hoàng hậu và thái tử Tiên hoàng hậu để lại, cho nên nhao nhao thấy tốt thì lấy, đều thối lui một bước. Chỉ cần có thể sinh con trai con gái, đợi tân đế đăng cơ bọn họ cũng có cái trông cậy vào.

Không thấy đám thái phi của Tiên Hoàng, sau khi Hoàng đế đăng cơ từng người được con cái đưa ra khỏi cung phụng dưỡng sao?

Không ở thâm cung, không có quy củ bó buộc, bản thân là lão thái quân lớn nhất phủ thượng, cuộc sống về già thoải mái biết bao.

Những thái phi này chính là đối tượng nhóm cung phi hâm mộ, mục tiêu cố gắng.

Đợi hoàng đế chết toi, đi theo người thân xuất cung làm lão thái quân.

Dưới bầu không khí quái dị hài hòa này, hàng năm đều có mấy đứa con mới sinh giáng lâm.

Ngoài số ít hoàng tử hoàng nữ yếu sinh bệnh chết yểu, phần lớn đều bình yên sống sót, thuận lợi lớn lên, ở chung hài hòa.

Cái tỷ lệ này ở các triều đại đổi thay cũng có thể xưng là "Quần hùng".

Đương nhiên, đây cũng là một trong vốn liếng Hoàng đế lấy làm kiêu ngạo.

Hậu cung hài hòa, con cái phong phú, tiền triều hùng mạnh, hoàng vị ổn thỏa.

Nhân sinh đắc thắng không gì ngoài như thế.

Con cái nhiều, đương nhiên Hoàng đế cũng không hiếm có, hi sinh một đứa con gái đổi lấy vài chục năm vô bệnh vô tai, quốc khố còn có thể đẫ.y đà, đương nhiên hắn bỏ được. Bởi vậy, khi sứ giả đưa ra thỉnh cầu muốn để đế cơ hòa thân, hắn không chút nghĩ ngợi liền hỏi muốn tìm đế cơ nào.

Hành vi này khiến không ít triều thần có ý kiến với Hoàng đế ngầm cau mày.

Diêm Hỏa La là chủ động cầu hoà ngưng chiến, không phải là Triều Hạ chiến bại bị buộc hòa thân, câu nói của Hoàng đế đặt các đế cơ ở đâu?

Đế cơ Triều Hạ vô cùng tôn quý, đâu phải rau cải trắng đổ đống ở chợ mặc người bắt bẻ chọn lựa!

Thế mà còn mang cò kè mặc cả?

Tuy trong triều có hạ thần chủ trương nghị hòa, nhưng cũng có nhiều người chống lại.

Thần tử thấy tình hình này, một số tính tình nóng nảy đã nghiêng đầu sang chỗ khác, trán nổi gân xanh.

Hoàng đế lại không để ý cảm xúc những người này.

Dưới góc nhìn của thần tử, đế cơ là sự tồn tại tôn quý ngang với hoàng tử hoàng thất Triều Hạ, nhưng ở trong mắt Hoàng đế chẳng qua là một trong rất nhiều con thứ. Bởi vì hậu vị không công bố, trừ Thái tử trên danh nghĩa, con cái khác đều là con thứ. Cái này khiến Hoàng đế từ nhỏ chính là con vợ cả, đồng thời bởi vì thân phận con vợ cả mà lấn át các huynh đệ tỷ muội khác, được Tiên Hoàng và Thế Tông xem trọng coi "Thứ" rất hèn hạ.

Con cái dưới gối hắn không ít, con gái đến tuổi cập kê cũng nhiều.

Từ đó chọn một đứa báo ân, hy sinh vì hòa bình mười mấy năm về sau của Triều Hạ, có thể có ý kiến gì?

Sứ giả rõ ràng là có chuẩn bị mà đến.

Hắn cung kính dùng lễ nghi Triều Hạ tiêu chuẩn nhất hành lễ với Hoàng đế, sau đó mới nói: "Thuở thiếu thời quốc chủ từng dùng tên giả đến Triều Hạ cầu học."

Sắc mặt Hoàng đế hơi lạnh.

"Chuyện này có nghe thấy một hai."

Ở đâu là có nghe thấy một hai, cơ bản là triều thần Triều Hạ và Diêm Hỏa La đều biết chuyện này.

Đại vương Diêm Hỏa La khác với hoàng tử khác, lúc rất nhỏ hắn đã nhận ra Diêm Hỏa La không tiến bộ, tất nhiên sẽ bị loạn thế vứt bỏ.

Lúc đó quốc lực Triều Hạ cường thịnh, binh cường mã tráng, chính trị cũng coi như sáng suốt, để các nước xung quanh lo sợ bất an, sợ một ngày nào đó Hoàng đế Triều Hạ khó chịu liền phái binh tiêu diệt bọn họ. Diêm Hỏa La bị đuổi tới đất nghèo, điều kiện sinh tồn ác liệt cũng không ngoại lệ.

Đại vương Diêm Hỏa La lại cảm thấy Triều Hạ không đủ gây sợ.

Thế Tông tính cách cường thế nhường ngôi, Hoàng đế kế vị tính cách quá ôn hòa, không có khả năng tùy ý động binh.

Diêm Hỏa La có đầy đủ thời gian phát triển bản thân, mà hắn chính là người mang đến biển đổi cho quốc gia!

Dã tâm của hắn không chỉ đơn giản là làm lớn mạnh Diêm Hỏa La, hắn còn muốn ngấp nghé thiên hạ.

Nhưng trở ngại địa lý hạn chế, muốn nhắm tới thiên hạ nhất định phải vượt qua Triều Hạ.

Triều Hạ là chướng ngại vật lớn nhất của Diêm Hỏa La.

Muốn chiến thắng địch nhân nhất định phải

hiểu rõ địch nhân, mới có thể sắp đặt một hệ liệt sách lược có tính mũi nhọn. Vì thế, đại vương Diêm Hỏa La dùng tên giả "La Yến", lấy thân phận hỗn huyết giữa hai nước Triều Hạ và Diêm Hỏa La, nhiều phen trằn trọc mới tiến vào thư viện Thiên Môn của Triều Hạ cầu học.

Mang áo ngoài La Yến hắn làm việc thoải mái, trời sinh tính phong lưu, cử động chính trực khiêm tốn và vầng sáng học thần, nhanh chóng bỏ đi sự căm ghét dị tộc của các bằng hữu. Học sinh mà, vẫn khá đơn thuần, La Yến ở thư viện Thiên Môn sống như cá gặp nước, cho đến đá trúng ván sắt. Lúc đó Nhu Ý đế cơ du học bên ngoài trở về vừa nhìn liền nói La Yến là tên ngụy quân tử dối trá ngang ngược khiến người ta chán ghét.

La Yến sinh ra hứng thú.

Hắn ở thư viện Thiên Môn âm thầm cấu kết với nữ lang có ý với hắn, mặc dù nữ lang thận trọng cũng không chống nổi sự nhiệt tình mong cầu của hắn.

Mới mẻ một đoạn thời gian cũng hơi ngán.

Đàn ông thích phụ nữ vĩnh viễn không phải xinh đẹp nhất, mà là tươi mới nhất lại chưa từng nếm.

Nhu Ý đế cơ ngũ quan ưu tú giống như tự mang bộ lọc chính là giai nhân vừa mới mẻ vừa tuyệt sắc, nháy mắt liền kí.ch thích dụ.c vọng hiếu thắng của hắn. Dù Nhu Ý là đế cơ con của Thế Tông, nhưng cũng là đứa nhóc mười mấy tuổi, đàn ông bên người không phải tất cung tất kính thì là khúm núm, nhan sắc đẹp hơn nữa cũng sẽ cảm thấy không thú vị. Lúc này có một chàng trai phong thái khác biệt cương quyết, hiệu quả bạo kích.

La Yến nghĩ vậy, nhưng hiện thực nói cho hắn biết --

Hắn suy nghĩ nhiều.

Nhu Ý đế cơ cả ngày hình bóng không rời với Bùi Triêu so với hoa khôi còn xinh đẹp hơn.

Một lần nọ hắn muốn hẹn Nhu Ý đế cơ đi xem mặt trời mọc, kết quả người ta lại từ trong phòng Bùi Triêu ra, sắc mặt La Yến vô cùng đặc sắc.

"Chưa nói Cô đã có Nguyên Sơ, cho dù sau này trong phòng có thêm người, cũng không tới phiên ngươi."

La Yến"nói: "Lời đế cơ điện hạ quá làm nhục người rồi."

Nhu Ý cười nói: "Ngươi cảm thấy đây là làm nhục sao? Cô không phải cái gì cũng không hiểu, đã từng đến biên cảnh du học, cũng có chút hiểu biết với người hỗn huyết hai nước... Bách tính biên cảnh gọi bọn họ như vậy. Những người này lớn lên trong sự không chào đón của bách tính hai nước, địa vị gần như sánh với tầng chót, nguyện vọng lớn nhất chính là một ngày nào đó có thể được tiếp nhận. Bọn họ vì sinh tồn, lưng đầu gối ngày qua ngày uốn thành đường cong. Bọn họ có tính nết gì? Ngươi lại ra sao? Dám can đảm ở trước mặt đế cơ một nước bàn hai chữ 'Làm nhục'?"

La Yến"nghe xong mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Nhu Ý tiếp tục nói: "Mặc dù Cô không biết thân phận của ngươi, chắc hẳn cũng là con cháu quý tộc của Diêm Hỏa La. Chiến hỏa hai nước lắng nhiều năm, năm viện vang danh thiên hạ, thường có sĩ tử nước khác đến đây cầu học, dĩ nhiên Diêm Hỏa La cũng không ngoại lệ. Cô sẽ không làm gì ngươi, nhưng cũng hi vọng ngươi nhớ kỹ, hai cái đùi ngươi đang giẫm quốc thổ nước nào? Ở Triều Hạ, tốt nhất học được nhập gia tùy tục."

La Yến nghe ngầm ảo não.

"Mặt khác -- Nếu để cho Cô biết ngươi có mưu đồ làm loạn với nữ lang khác trong thư viện, thứ dưới rốn ba tấc không còn đâu."

La Yến không sờn lòng muốn dụ dỗ, kết quả bị Bùi Triêu dẫn một đống tay chân áo gai ẩu đả.

Thiếu niên áo đỏ cười nhe răng: "Ngươi cũng không nhìn mặt mình tí đi, có anh tuấn trời sinh bằng ta không?"

Dáng dấp ưa nhìn, thật không dễ dàng gì.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện