(Quyển 2) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Nhiệm vụ chi nhánh hoàn thành 1/5 (Hai)


trước sau

Editor: Đào Tử

_______________________

Bùi Diệp tiện tay ném "Hoàng đế" trong tay sang một bên, không quên áp mấy tấm phù chú tiến hành trói buộc.

"Diệp Tiên!"

Liễu Diệp Tiên dị động tạm thời giữ chặt lực chú ý mấy người Bùi Diệp.

"Hoàng đế" coi đây là cơ hội tốt nhất để mình chạy trốn.

Bùi Diệp trói buộc đối với hắn vô dụng, chỉ có thể hạn chế hắn hành động, không thể hạn chế tư tưởng của hắn.

Hắn là chủ nhân tuyệt đối của mảnh không gian này, hắn làm sao bị mấy phù chú nho nhỏ ngăn lại, không cách nào rời không gian?

Quả thực là chuyện tiếu lâm!

Một ý niệm trong đầu là được rồi.

"Hoàng đế" cười lạnh Bùi Diệp chủ quan, âm thầm thôi động chuẩn bị lại lần nữa mở lối ra.

Kết quả --

Hả ? ? ?

"Sao mất linh rồi? Không có động tĩnh?"

"Hoàng đế" rốt cuộc bắt đầu hoảng hốt, mất máu sắc mặt tái nhợt tràn đầy sợ hãi và luống cuống.

Chẳng biết tại sao, liên hệ giữa hắn và không gian ngày càng yếu kém!

Đơn cử ví dụ thông tục, trước kia hắn điều khiển không gian thuận tiện như ấn điều khiển từ xa máy điều hòa, hiện tại điều khiển từ xa không trong tay ở bên người hắn.

"Hoàng đế" cố gắng muốn đưa tay đi lấy "Điều khiển từ xa", "Điều khiển từ xa" lại cách hắn càng ngày càng xa.

Trước kia một ý niệm trong đầu là có thể nhìn thấy mỗi một tấc hẻo lánh trong không gian, còn là độ phân giải 8K.

Hiện tại thế nào?

4K, 2K, 1080P...

Hình ảnh từ trước Blu-ray ban đầu rớt xuống 270P SD...

Hắn càng lúc càng khó cảm giác được không gian tồn tại, lực khống chế đối với không cũng nhanh chóng biến mất.

Sao lại như thế?

Chỉ là đặt lại không gian thôi, đâu thể mất đi không gian chứ!

"... Các ngươi làm gì trẫm rồi! ! !"

"Hoàng đế" không kiềm chế được nỗi lòng, đáy mắt dần bị hai chữ điên loạn chiếm cứ, lệ khí mãnh liệt vỡ tung lý trí của hắn.

Bùi Diệp thấy thế không kỳ quái.

"Hoàng đế" bảo trì lý trí không bị tinh hạch Zombie ảnh hưởng, quá nửa là dựa vào không gian của hắn.

Khi không gian không còn bị hắn khống chế, tệ nạn hấp thu tinh hạch Zombie cưỡng ép tăng thực lực lên lòi ra.

Hắn căn bản không chịu nổi trong thời gian ngắn bị đại lượng mảnh vỡ linh hồn xung kích.

Không phải chết thì là điên!

"Hoàng đế" không cần quan tâm, cô càng để ý tình huống Liễu Diệp Tiên.

Không gian bị "Hoàng đế" cưỡng chế đặt lại, Liễu Diệp Tiên thấy thế chuẩn bị cẩn thận mở không gian linh tuyền mang mấy tiểu đồng bọn trốn vào không gian lánh nạn.

Ai ngờ vừa mở không gian linh tuyền, nó tựa như sói đói nhìn thấy con mồi, tham lam bắt đầu cướp đoạt không gian "Hoàng đế".

Không gian "Hoàng đế" cũng muốn cướp đoạt không gian linh tuyền của Liễu Diệp Tiên.

Hai cái không gian thi nhau đấu sức.

Liễu Diệp Tiên kẹp ở giữa tự nhiên không dễ chịu.

Không bao lâu, da thịt cô liền thấm ra vô số giọt máu, đau nhức kịch liệt hệt ngàn đao phanh thây lan khắp toàn thân.

Cô cũng muốn ngất đi, nhưng thần trí từ đầu đến cuối thanh tỉnh, bị ép thừa nhận loại tra tấn ấy.

Một vài giây, Liễu Diệp Tiên người đầy máu, thành huyết nhân.

Hướng Thụy Quân kịp phản ứng.

"Tiểu Tú, cậu chẳng phải bật hack à? Có biện pháp nào không? Chị ấy sắp đau chết rồi!"

Bùi Diệp cẩn thận cảm giác trong chốc lát, biết rõ đầu nguồn sự tình.

"Có biện pháp, đừng nóng vội."

Biện pháp Bùi Diệp đơn giản thô bạo, hiệp trợ không gian linh tuyền Liễu Diệp Tiên áp chế không gian của "Hoàng đế".

Hai cái không gian có vẻ thế lực ngang nhau, duy nhất chênh lệch ở chỗ "Hoàng đế" bị Bùi Diệp áp chế, không cách nào cung cấp trợ lực.

Chênh lệch rất nhỏ, giằng co không xong, Liễu Diệp Tiên đương nhiên chịu tội.

Bùi Diệp liền đem tinh thần lĩnh vực bản thân khuếch trương ra, bao trùm toàn bộ không gian, mượn nhờ tinh thần lực dồi dào áp chế nguồn năng lượng không gian xao động.

Một bên bị chèn ép nặng, một bên không gian linh tuyền ổn định chiếm ưu thế.

Bùi Diệp lại dẫn xuất nước linh tuyền trong không gian cho Liễu Diệp Tiên uống vào.

"Nước linh tuyền có biến hóa?"

Linh khí nước linh tuyền nồng nặc thành dạng sệt trong suốt.

"Chị Diệp Tiên sao vậy?"

Thanh Long ngậm thịt trên cổ cô em Đao, kéo em gái Đao ngất đi tới.

Nhìn thấy Liễu Diệp Tiên thảm trạng, Thanh Long lộ ra lo lắng khó giấu.

Bùi Diệp nói, "Không gian Diệp Tiên đang cướp đoạt hấp thu không gian này, chị ấy xem như nguy rồi vạ lây."

Nếu cô ấy có thể gắng gượng vượt qua, lợi ích cũng to lớn!

Hướng Thụy Quân: "..."

Toàn bộ lo lắng vừa rồi của cô thừa thãi!

Quả nhiên không gian của "Hoàng đế" chính là túi kinh nghiệm siêu to của Liễu Diệp Tiên a a a! ! !

Chanh nó vây quanh ta, chua không chịu được...

Cô triệt để chua thành một viên chanh tinh.JPG

Thanh Long không hiểu nội tình, lo

lắng hỏi, "Chị ấy có thể gắng gượng qua không?"

Bùi Diệp nói, "Có chị ở đây, nào có đạo lý không được?"

Trong lúc nói chuyện, "Hoàng đế" bên kia lại làm yêu, lần này đến phiên hắn kêu thảm không thôi.

"Không, không!"

"Ngọc tỉ của trẫm, đây là ngọc tỉ của trẫm!"

"Đây là giang sơn của trẫm, điêu dân nào dám đoạt giang sơn trẫm!"

"Không thể đoạt, của trẫm, đều là của trẫm -- Điêu dân, toàn bộ đều đáng chết!"

"Kéo ra ngoài chém cho trẫm! Diệt cửu tộc, toàn bộ diệt cửu tộc! Giang sơn của trẫm... Mất..."

"Hoàng đế" một hồi toàn thân co rút run rẩy không ngừng, một hồi giống như cá mắc cạn, thiếu nước thiếu dưỡng mà không ngừng nhảy nhót vùng vẫy.

Một thân long bào màu sáng kia cũng từ rõ ràng dần chuyển thành trong suốt, cho đến biến mất không thấy gì nữa.

"A -- "

Khoảnh khắc long bào hoàn toàn biến mất, Bùi Diệp phát hiện không gian linh tuyền của Liễu Diệp Tiên gia tốc cường độ hấp thu.

Lấy thế thôn tính như rồng hút nước, khiến toàn bộ không gian vì đó chấn động!

Ngọc tỉ truyền quốc lơ lửng trên đỉnh đầu Hoàng đế, đón gió tăng trưởng phóng đại mười mấy lần.

Điệu bộ này để Bùi Diệp mơ hồ có suy đoán.

Một giây sau, ngọc tỉ truyền quốc lấy thế thái sơn áp đỉnh rơi xuống, đập đầu óc "Hoàng đế" thành mảnh vỡ, máu tươi theo óc văng tung tóe tràn ra.

Đối phương kêu thảm im bặt rồi dừng, hai chân đạp một cái không động đậy được nữa.

Răng rắc --

Một tiếng vang giòn, một góc ngọc tỉ truyền quốc hiện vết nứt, một góc kia tróc khỏi chủ thể ngọc tỉ truyền quốc.

Ngay sau đó ngọc tỉ lại biến trở về kích thước ban đầu.

"Động đất?"

Cảnh tượng thiên tai tựa trời sập lại phát sinh, tất cả mọi người nhận một lực đè ép mãnh liệt.

Những người khác cho là không gian sắp sụp đổ, Bùi Diệp biết rõ không phải.

Cô đưa tay về phía ngọc tỷ và một góc ngọc tỷ mẻ ra, hai đồ vật bị hút tới lòng bàn tay cô.

Tiếp theo một chớp mắt, lực đạo đè ép tăng thêm, tất cả vật sống trong không gian đều bị "Nôn" ra, địa điểm chính là cửa tiểu khu thương nghiệp.

Hơn một trăm người đưa mắt nhìn nhau.

Mấy "Phi tần" còn sững sờ không biết xảy ra chuyện gì.

Hiện trường hỗn loạn một đám, tai nghe Bùi Diệp truyền đến giọng Thái Hạo.

"Tề Thiên Thạc yêu cầu liên hệ."

"Chấp nhận."

Bọn người Bùi Diệp chờ ở không gian thời gian khá dài, sớm vượt quá kỳ hạn ước định.

Hai người Tề Thiên Thạc từ đầu đến cuối không liên lạc được, đoán chừng sắp điên rồi.

"Không sao, chúng tôi bây giờ rất an toàn, Diệp Tiên và Thanh Long đã tìm về, đợi lát nữa hội hợp cùng các anh, hoàn tất."

Hai người Tề Thiên Thạc còn có thể nói gì?

Làm người bình thường không biết hack, bọn họ chỉ là nhóc con yếu ớt đáng thương lại bất lực.JPG

Bùi Diệp giấu trong lòng tâm tình đánh chết người chế tác trò chơi lấy điện thoại ra, mở App【 Yêu và nuôi trẻ 】, trạng thái nhiệm vụ quả nhiên có thay đổi.

【 Độ hoàn thành (1/5) 】

【 Thăm dò ngọc tỉ truyền quốc thiếu một góc đúng là dùng để đập óc chó tiến độ (Đã hoàn thành) 】

Bùi Diệp: "..."

(╯‵□′)╯︵┻━┻

Óc người cũng coi như óc chó à, người chế tác trò chơi sao không lên trời đi! ! !


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện