Editor: Đào Tử
________________________
Hướng Thụy Quân không giải thích nhiều.
Một khi giải thích sẽ liên quan đến không gian linh tuyền của Liễu Diệp Tiên.
Muốn tiết lộ bí mật phạm vi nhỏ cho phe thế lực chính phủ không là chuyện của Liễu Diệp Tiên, cô không muốn làm kẻ ác làm chuyện xấu.
Dù Tuân Minh Viễn gia nhập tiểu đội bọn họ, nhưng trên thân vẫn in vết quan phương quốc gia.
Nếu hắn có thể giành được mấy thành viên khác-- Đặc biệt là Bùi Diệp tín nhiệm, bọn họ mới có thể thích hợp lộ ra chuyện linh tuyền.
Không gian linh tuyền của Liễu Diệp Tiên đặc thù ở chỗ một ngụm "Linh tuyền" .
Nếu không có linh tuyền, đây chẳng qua là dị năng tùy thân không gian diện tích hơi lớn, chưa đến nỗi bị để mắt tới.
Tận thế đã trôi qua một tháng.
Đủ loại dị năng giả như măng mọc sau mưa xuất hiện, trong đó cũng không thiếu dị năng giả hệ không gian.
Để mắt tới Liễu Diệp Tiên?
Chẳng bằng nhìn chằm chằm Bùi Diệp!
Con hàng này tùy thời có thể vẽ "Tụ Lý Càn Khôn" .
Món đồ kia còn thành sản phẩm hút hàng, thị trường kêu giá cao tới 5000 điểm cống hiến.
Giá cả làm thịt người như thế, lại còn có tiền mà không mua được, cung không đủ cầu!
Thật sự là gian thương tâm can nát thấu!
Hướng Thụy Quân lựa chọn trầm mặc.
Thông minh như Tuân Minh Viễn tỉnh táo lại, biết mình hỏi nội dung liên quan đến bí mật tiểu đội.
Hắn lựa chọn kiềm chế lòng hiếu kỳ, không truy vấn.
"Chúng ta thu xếp tốt những người sống sót ấy trước, đột nhiên thêm hơn một trăm người, phương tiện giao thông sợ là không đủ."
Hướng Thụy Quân ngầm nhẹ thở ra.
Để cô giấu diếm Tuân Minh Viễn, thật sự khó quá.
Chỉ gương mặt này đã khiến cô không nói nên lời cự tuyệt, cô buộc lựa chọn phương thức trầm mặc tránh đi.
"Không sao, lần này đi ra ngoài mang theo xe dự bị và xăng, vận chuyển những người này trở về chắc là đủ."
Không đủ cũng chả sao, ô tô trống vứt đầy đường, hoàn toàn có thể lấy ngay tại chỗ.
Người sống sót được dàn xếp ở một lầu một một tòa trung tâm thương mại nhỏ, Zombie phụ cận đều đã bị thanh lý, vô cùng an toàn.
Trừ nhóm người không hợp họa phong, bọn người Bùi Diệp còn cứu được người sống sót đầy bụi đất, bộ dáng chật vật khác.
Không gian nho nhỏ chật ních hơn bảy trăm người sống sót.
Trong không khí tràn ngập mùi thối khó thể tả.
Đa phần người sống sót không phàn nàn.
Bọn họ cũng không có tư cách phàn nàn.
Mấy người Bùi Diệp từ khu luân hãm cứu bọn họ đang chờ chết ra, còn phân phát một ít đồ ăn nước uống đã hết lòng.
Còn sống đã không dễ dàng, đâu còn quyền bắt bẻ?
Mấy "Phi tần" của "Hoàng đế" lại chịu không được cái mùi này.
Bọn họ hoàn toàn không cách nào thích ứng từ cung điện tráng lệ, an ổn hạnh phúc cung điện đến khu cứu viện lâm thời mùi thối xung thiên lại chật kín người.
"Á, cô có bệnh à?"
Khi một người trong đó nhìn thấy có nữ tính vụиɠ ŧяộʍ đến góc gần bọn họ đại tiện, trang dung tinh xảo suýt nữa bóp méo.
Lầu một không biết bao nhiêu người sống sót nam nữ, vậy mà đại tiện tại nơi hẻo lánh?
Không biết xấu hổ!
Không chỉ người phụ nữ này, nam nữ khác cũng dạng ấy.
Gan lớn một chút kết bạn đi nhà vệ sinh cửa hàng giải quyết, nhát gan trực tiếp giải quyết tại nơi hẻo lánh cách người sống sót không xa.
Không gian lầu một vốn phong bế, còn có người đại tiểu tiện? ? ?
Kỳ hoa nhất chính là, thậm chí còn không xoa liền nhấc quần?
Người sống sót bị cô ta nhục mạ có bệnh hai gò má co lại, thẹn nghiêm mặt về đám người.
Hiện tại điều kiện này giấy từ đâu ra?
Ở bên ngoài còn có thể dùng cỏ dại lá cây thay thế, ở tại cửa hàng bị vơ vét không còn gì đi chỗ nào lau?
Không nhắc đến, người sống sót còn tự an ủi mình được, những người khác đều vậy.
Bây giờ bị người ta không che giấu vạch ra, lòng tự trọng, tôn nghiêm, nhân cách đều hứng chịu đả kích lớn.
Nếu không phải điều kiện như thế, ai muốn thành ra thế này?
"Phi tần" một góc bị những thứ bẩn thỉu làm buồn nôn.
Những người khác không phát hiện, chỉ cảm thấy không khí quá thối, phát sầu bọn họ còn phải đợi ở đây bao lâu.
"Ta khát, các cô có nước không?"
Trong đó một "Phi tần" ăn mặc xa hoa nhất, dáng dấp cũng đẹp nhất, chắc là "Hoàng hậu" .
Cô ta tùy ý tự nhiên hỏi thăm "Phi tần" khác.
"Phi tần" khác nào có chứ?
Bọn họ chưa kịp chuẩn bị đã bị không gian "Nôn" ra.
Toàn thân trên dưới không có một vật tư.
"Hoàng hậu" lại nhìn người sống sót khác, phát hiện mỗi người bọn họ đều mang một hai cái ba lô bẩn thỉu.
Ba lô của bọn họ đều chứa vật tư trân quý!
Vật tư là thời điểm mấy người Bùi Diệp cứu người thuận tay lục soát, số ít giao cho căn cứ XX đổi lấy điểm cống hiến, phần lớn đều cho người sống sót cứu được.
Người sống sót thân không một vật, gia nhập căn cứ thời gian đầu sẽ rất gian