Editor: Đào Tử
_______________________
"Các em đi tắm trước đi, mùi quá gay."
Hai chú chó đã khử trùng tại tiền trạm, nhưng lông tóc vẫn chưa tắm rửa sạch sẽ, quanh thân vẫn lưu lại mùi lạ.
Đặc biệt là Yển Nguyệt!
Lúc trước nó bị bầy zombie vây công cửu tử nhất sinh, lúc này đang mùa hè nóng bức, da lông Yển Nguyệt nặng nề dày, tự nhiên phát ra mùi thối khó tả.
Đợi tại khu Zombie luân hãm còn tốt, không khí tràn ngập mùi hôi thối, nhưng bây giờ không được!
Thanh Long khứu giác nhạy cảm không thể chịu đựng được, chớ nói chi là ba nhân loại yếu ớt trong nhà.
"Thanh Long, phần nước cung cấp miễn phí hôm nay đã dùng hết. . ."
Thanh niên đặc công hơi ngượng ngùng hổ thẹn.
Một phần trữ nước cuối cùng bị hắn lấy ra tắm rửa.
Nước cung cấp phòng thuê khó khăn lắm đủ ba người một chó sử dụng, nhưng thêm Yển Nguyệt và cô em Đao, số định mức sẽ không đủ.
Thanh Long nói, "Không có việc gì, vậy thì mua nước thôi."
Yển Nguyệt và Đao Đao thối thế này, bạn cùng phòng bọn chúng nơi nào ngủ được.
Cô em Đao lại nghiêng đầu to hỏi.
"Tại sao phải mua nước? Nước còn phải mua à?"
Thanh Long giải thích cho cô em, "Nguồn nước sông hồ ao đều không sạch sẽ, phải qua xử lý đặc thù mới có thể uống, nghe nói hiệu suất khá thấp. Trước mắt tháp nước đập chứa nước trong căn cứ đều dị năng giả hệ thủy trữ, cung không đủ cầu, sử dụng vượt quá số nước định mức phải giao nạp điểm cống hiến."
Cô em Đao liếc mắt nhìn Yển Nguyệt, đối phương đang lười biếng nằm rạp trên mặt đất đong đưa cái đuôi xù.
"Em muốn tắm rửa, anh đổ nước đi!"
Cô em Đao một móng chụp đầu Yển Nguyệt, Yển Nguyệt không động đậy, trở mình dịch chuyển khỏi một chút.
Thanh Long hậu tri hậu giác kịp phản ứng.
"Yển Nguyệt là hệ thủy sao?"
Em gái Đao nói, "Đoán không đúng lắm."
Yển Nguyệt không phải hệ thủy, nhưng nó có thể đem dị năng chuyển hóa thành nước.
"Anh ấy là hệ băng, xoạt xoạt sẽ thả ra thật nhiều thật nhiều băng!"
Thanh Long nghe xong con mắt đều phát sáng.
Thời điểm nó cứu Yển Nguyệt, dị năng đối phương đã hao hết, thương thế nặng gần như sắp tèo, nó cũng không biết dị năng Yển Nguyệt là cái gì.
Nghe em gái Đao nói chuyện, nó cảm thấy em trai nhà mình thật oách!
"Băng ở căn cứ XX rất đắt!"
Tủ lạnh điều hoà không khí hao điện quá lớn, thêm cả hai tài nguyên ít, căn cứ XX bán cực kì quý.
Bọn nó ở phòng thuê dùng không nổi cũng gắn không nổi, chỉ có một cái quạt điện nhỏ đặt trong phòng con gái đội trưởng giải nhiệt.
Nếu Yển Nguyệt có thể chế băng, ban đêm đi ngủ dễ chịu lắm nha!
"Yển Nguyệt, ban ngày em đi ra ngoài bán băng có thể kiếm đủ phí sinh hoạt rồi."
Yển Nguyệt trợn mắt nhìn anh trai một chút.
"Em không muốn tắm!"
Thanh Long ghét bỏ nói, "Không được, sao em có thể ở bẩn như thế!"
Tuy rất kháng cự việc tắm rửa, Yển Nguyệt vẫn bị anh trai em gái lôi kéo ngồi trong chậu tắm lớn.
"Dùng cái nước dinh dính này có thể tạo ra bong bóng nè!"
Thanh Long nhấn ống bơm sữa tắm một cái.
Căn cứ XX thiếu nước, tận thế sắp một tháng, lần đầu nó được tắm xa xỉ như vậy.
Có Yển Nguyệt tại, bọn nó tắm rửa không sợ lãng phí nước.
Ba anh em tắm rửa ở ban công, ba cái chậu tắm lớn xếp hàng song song.
Cô em Đao dùng nước thấm ướt lông trên lưng Yển Nguyệt, chơi đùa như tạo bọt sữa bong bóng, đồng thời Yển Nguyệt chà lông trên lưng cho Thanh Long, con gái đội trưởng thì dùng bàn chải lớn và sữa tắm giúp cô em Đao.
Nước chậu tắm thay bốn lần, rốt cuộc tắm thơm ngào ngạt.
Cô em Đao vận chuyển dị năng hong khô lông tóc ướt sũng, mà Thanh Long và Yển Nguyệt thì ngậm khăn mặt chà xát một lần, rồi để Thanh Long dùng gió thổi khô.
Đợi chúng nó trở lại phòng ngủ riêng mình, đồng hồ trên vách tường cũng đi đến số mười.
Bọn người Bùi Diệp còn đang giày vò vụ không gian linh tuyền.
Ba anh em Thanh Long rời đi, bọn người Bùi Diệp làm xong việc riêng phần mình mới rảnh thăm dò không gian linh tuyền tiến hóa.
Liễu Diệp Tiên, Hướng Thụy Quân và Bùi Diệp cùng tiến vào.
Hướng Thụy Quân nhìn như mặt không biểu tình, nội tâm lại không bình tĩnh như vậy.
Không gian thành cổ của "Hoàng đế" bị không gian linh tuyền của Liễu Diệp Tiên triệt để hấp thu, hai cái không gian hợp hai làm một.
Không gian nhỏ nhét tràn đầy mấy triệu vật tư trước kia, lúc này chỉ chiếm một phần không gian rất nhỏ.
"Hai cái không gian dung hợp liền biến thành bộ dáng như hiện tại. . ."
Đuôi mày Liễu Diệp Tiên mang lo âu sầu lo không tan.
"Không biết về sau sẽ thay đổi thế nào."
Hướng Thụy Quân không khỏi trợn mắt trắng.
"Chị đây được món hời còn tỏ vẻ, chị có thể lo lắng cái gì?"
Hai cái không gian dung hợp, hiện tại xem ra trăm tốt không một hại!
Liễu Diệp Tiên một lần hành động đã trở thành vị dị