Lãnh Dạ Lăng định ra ngoài đi thẳng, nhưng nghĩ đến Đường Quả đã trà trộn vào Ma tông, trong lòng khẳng định rằng cô định làm loạn.
Y không đi tìm Phượng Phi Linh nữa, ngược lại cả ngày ở trong tông môn, âm thầm quan sát Đường Quả để xem rốt cuộc cô đến Ma tông làm gì.
Quan sát vài ngày, bầu không khí của Ma tông với thái độ của đệ tử Ma tông với Đường Quả khiến y cực kì lo lắng, càng không có tâm tư đi tìm Phượng Phi Linh.
Y quyết tâm phải vạch trần bộ mặt thật của Đường Quả, để tất cả đệ tử Ma tông hiểu rằng Đường Quả là kẻ xấu, sẽ gây hại cho Ma tông.
"Thiếu tông chủ, là ngài không hiểu rõ thánh nữ cô cô thôi. Người rất tốt."
"Đúng đó. Ngày trước thánh nữ cô cô dạy chúng ta chăm sóc linh thực, còn đưa chúng ta ra ngoài chiếm tài nguyên."
Lãnh Dạ Lăng rất muốn nói, đây không phải bộ mặt thật của ả.
Nhưng những đệ tử này cứ như ma quỷ vậy, "Thiếu tông chủ, đệ tử hi vọng về sau ngài không nói xấu thánh nữ cô cô ạ."
Nhìn mấy đệ tử trợn mắt nhăn mày, Lãnh Dạ Lăng xém nữa ngã ngửa.
Đường Quả, thật đúng là có thủ đoạn, vậy mà lại đùa nghịch với đệ tử Ma tông.
"Rốt cuộc ngươi đến Ma tông làm gì?" Lãnh Dạ Lăng không quên chuyện y tự tay phế linh căn của Đường Quả, "Ngươi muốn trả thù, đến tìm ta đây này, đừng đến Ma tông quấy rối."
Y vô ý thức nghĩ rằng, Đường Quả ghi hận hắn phế bỏ linh lực. Dù sao giữa cả hai cũng chỉ có mối thù này.
Không hiểu sao, sư phụ luôn phân rõ phải trái trắng đen cũng bị ả mê hoặc.
Nhân lúc Mạc Vân Thiên không trong tông môn, y tìm cơ hội đến chất vấn Đường Quả.
Nếu không phải bên cạnh còn có một Bạch Vô Thanh, y dự định gϊếŧ chết Đường Quả trước rồi tính sau. Y cảm thấy lúc trước mình đã ra tay quá nhẹ, sớm biết thế đã cắt đứt gân tay gân chân của Đường Quả, để tránh tai họa như bây giờ.
Bạch Vô Thanh cảm nhận được sát ý của Lãnh Dạ Lăng, nhíu mày lại đi đến trước mặt Đường Quả, cản ánh mắt của Lãnh Dạ Lăng.
"Bạch Vô Thanh, ngươi không phải là không liên quan gì đến ả à?"
Trong lòng Bạch Vô Thanh không mấy thoải mái. Nếu không phải vì Lãnh Dạ Lăng và Phượng Phi Linh, cả hai đâu đến mức không liên quan gì như thế này?
"Chuyện phế linh căn của ngươi, cứ tính lên đầu ta là được rồi."
Đường Quả nhìn Lãnh Dạ Lăng, "Vốn là nên tính lên đầu ngươi, thế mà ngươi nói như thể ngươi đang cõng nồi không bằng."
"Đúng, là