Buổi tiệc diễn ra thuận lợi, trừ một bước nhạc đệm ngoài ý muốn của Nhan Niệm hồi giữa tiệc. Cũng may là nữ vương bệ hạ không để ý, vẫn rất thưởng thức tài năng của thương nhân, còn chấp nhận anh ta thành dân của đế quốc Lạc Nhật.
Cô không nhắc đến Nhan Niệm, cũng không nhắc thương nhân phải xử lý ả thế nào.
Dường như trong mắt cô, Nhan Niệm là một thứ không quan trọng.
Mọi người cảm thán, nữ vương bệ hạ thật bao dung.
Hệ thống: Ha ha!
Tần Giai Nhân: Ha ha ha!
Thiệu Thanh: Ha ha ha ha, buồn cười quá, nữ vương bệ hạ bao dung?
Buổi tiệc kết thúc, Thời Thừa nắm tay nữ vương bệ hạ yêu dấu nhà mình, liếc Nhan Niệm đang mất hồn mất vía mà cong môi cười, ghé sát vào tai Đường Quả, "Bệ hạ của anh vẫn thù dai như trước."
"Đương nhiên rồi."
Đường Quả mỉm cười đáp, "Thù không dai không phải em. Em ấy à, giỏi nhất là thù dai, đắc tội với em, em phải trả thù lại."
Cô sẽ không làm gì với Nhan Niệm. Với tính cách của ả, chẳng sớm thì muộn cũng tìm đường chết. Nhan Niệm chỉ cần thông minh một chút sẽ không trúng chiêu, hôm nay thấy cô cũng sẽ không nói gì.
Nhan Niệm lớn tiếng gọi cô, cô vốn là một nhân vật khiến mọi người tò mò mà không dám hỏi quá khứ, nên ánh mắt bọn họ sẽ chuyển sang Nhan Niệm. Những chuyện Nhan Niệm làm, sẽ rất nhanh bị người ta đào ra.
Chỗ dựa thương nhân của ả cũng sẽ vì tương lai của mình mà đoạn tuyệt quan hệ với ả.
Tô Ngạo không có bao nhiêu oán niệm với Nhan Niệm, nhưng Mạnh Chính thì không. Với tính cách của Mạnh Chính, chắc chắn anh ta sẽ làm ra chuyện để ả không kịp hối hận.
Nhan Niệm đắc tội quá nhiều người, còn vô số lần tìm đường chết, cô chẳng cần phải đi làm cái gì hạ thấp thân phận.
Quả nhiên, sau khi tiệc kết thúc, nhiều người bắt đầu thăm dò chuyện của Nhan Niệm.
Rất nhanh, lai lịch của ả, những việc ả đã làm bị bóc trần ra.