"Hoàng thượng tới rồi?"
Đường Quả cũng không đứng dậy hành lễ, đây là Hiên Viên Mặc cho phép. Nhất là khi chỉ có hai người, Hiên Viên Mặc "dung túng" cho nguyên chủ vô cùng.
Đối với chuyện này, Đường Quả hài lòng cực kì. Từ hôm nay trở đi, cô sẽ để cho Hiên Viên Mặc biết rằng, "sủng" cô sẽ phải trả giá cao đến mức nào.
Hiên Viên Diệt cũng rõ chuyện này. Hắn đến trước mặt mỹ nhân, cẩn thận ngắm sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành kia.
Cô ngẩng đầu lên cười, trong chớp mắt, trái tim như nước rỉ của hắn đập thật mạnh.
Nắm chặt tay lại, không hiện ra cảm xúc lạ, chỉ lộ ra một nụ cười cưng chiều giống Hiên Viên Mặc, lại gần ôm vai mỹ nhân, "Để Quý phi đợi lâu rồi."
"Hoàng thượng bận rộn chính sự, thiếp chờ lâu cũng là cam nguyện." Mỹ nhân ăn nói nhỏ nhẹ, hoàn toàn trái ngược với dáng vẻ ngang ngược càn rỡ ban ngày. Đôi gò má nàng đỏ ửng lên, cổ họng Hiên Viên Diệt cũng động đậy, lực ôm nàng càng lớn hơn.
Quý phi thật sự là mỹ nhân tuyệt sắc, thật không hiểu nổi sao thằng em ngu xuẩn của hắn lại thích hoa cải trắng mà không phải hoa hồng kiều diễm thế này.
Đường Quả mỉm cười nhìn đôi mắt sáng như sao của Hiên Viên Diệt, ý niệm giao lưu với hệ thống, "Là anh ấy."
[Cái gì? Ký chủ đại đại, sao cô nhận ra được?] Hệ thống kinh hãi, nó không phát hiện ra được cái gì ở Hiên Viên Diệt. Nó vừa kiểm tra rồi, làm gì có tí linh hồn dao động nào đâu?
"Trực giác."
"Thú vị đấy."
"Rất tốt, lại thành công hấp dẫn bản cung."
Hệ thống nuốt nước bọt, [Ký chủ đại đại, cô có cần che chắn không? Tôi sẽ không phá chuyện tốt của cô.]
"Không cần, vừa gặp mặt đã muốn lăn giường, không vui tí nào. Ta cần cùng chàng ấy bồi dưỡng tình cảm. Chờ chàng thích ta rồi, lại nhắc đến chuyện giường chiếu sau."
[Ai da...] Không hiểu sao cứ cảm thấy Hiên Viên Diệt thật đáng thương, vừa mới xuất hiện đã bị ký chủ biếи ŧɦái để ý, không chân thành sẽ không được ăn thịt.
Cũng tại ký chủ