"Quạt xương ngà voi nạm vàng." Đường Quả thưởng thức, "Rất đẹp, bản cung rất thích. Nhận, bao giờ nóng thì dùng."
"Trâm ngọc Bích Vân, chế tạo tinh xảo, nhìn cũng đẹp, mai cài."
"..."
Cuối cùng, ánh mắt của Đường Quả rơi xuống một cái lư hương xinh đẹp, bên trên còn có mấy hộp hương.
"Quý phi nương nương, Hoàng thượng vì người mà tìm đấy ạ, nghe nói có tác dụng an thần, dễ ngủ, mùi cũng rất thơm." Cung nữ vội nói như lời Lý công công dặn, "Nương nương có muốn dùng thử ngay không ạ?"
Đường Quả khẽ ngửi hương Ninh Thần, cảm thán, "Quả thực là rất thơm. Tạm thời không dùng, đồ tốt như vậy, bản cung chỉ thích hưởng một mình."
Mấy người Mạnh phi phì cười, cũng không để ý lắm, chỉ là tò mò không biết đấy là loại hương gì mà có thể khiến Quý phi muốn hưởng một mình. Quý phi nương nương vốn không phải người keo kiệt, gần đây đã cho các nàng đủ loại đồ tốt rồi.
"Hương gì mà có thể để Quý phi tỷ quý như thế?" Mạnh phi cười duyên dáng, đôi mắt đầy hiếu kì.
Đường Quả hơi nhăn mày, thâm ý nói, "Hương này trừ bản cung ra, các em không dùng nổi, vẫn nên để bản cung độc hưởng là tốt nhất."
"Được rồi, Quý phi tỷ tiếc thì cứ nói là tiếc đi, em cũng đâu có định đòi. Mấy này nay em kiếm được không ít đồ tốt ở chỗ này rồi." Doãn phi cũng cười, hoàn toàn không hứng thú với hương kia.
Đường Quả không nói thêm gì. Cô gọi Mai Lan đến, chỉ vào lư hương và hộp hương, "Mang vào nội điện đốt cho bản cung, vừa hay bản cung đang mệt, muốn nghỉ chút."
Mai Lan không nghi ngờ gì, bê lư hương vào.
Đường Quả chào những người khác, để các nàng tự chơi với nhau, rồi cũng đi vào.
Ngửi thấy mùi hương, cô cởϊ áσ ngoài ra rồi nằm trên giường nhìn làn khói nhè nhẹ bay lên trong lư hương, cười cười, "Mùi hương này không tệ."
[Ký chủ, hương này... chắc không có ảnh hưởng gì đến thân thể cô đâu nhỉ?]
"Hương này thật sự có