[Quyển 4] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ

Ma cà rồng và huyết nô của hắn (30)


trước sau

Trên mâm có ba cái sandwich lớn và một ly nước.

Hắn nhàn nhạt nói: "Rất nhanh sẽ nói chuyện xong. Ở đây đợi một lúc, lát nữa bọn họ sẽ rời đi."

Nam Nhiễm vừa ăn sandwich vừa gật đầu.

"Được."

Có lẽ là do có đồ ăn nên tâm tình của cô khá tốt.

Công Tử Uyên sắp xếp ổn thỏa xong mới đi vào trong phòng khách.

Vốn dĩ cuộc họp ngắn này sẽ không diễn ra ở đây.

Gần đây hắn mới phát hiện hình như mỗi lần cô thức dậy đều sẽ muốn nhìn thấy hắn. Đặc biệt là ngày hôm qua hắn mới lăn lộn cô một trận, cuối cùng vẫn là quyết định gọi mọi người tới đây, thậm chí còn thay đổi thời gian lên sớm hơn.

Ban đầu còn tưởng cuộc họp ngắn ngủi diễn ra ở chỗ này sẽ không đánh thức cô. Không ngờ cô lại thức dậy sớm như vậy, hơn nữa nhìn qua tinh thần còn rất tốt, ít nhất là vẫn còn sức để tức giận với hắn.


Nam Nhiễm ngồi ở trên bàn, chăm chú ăn sandwich, lâu lâu ngẫu nhiên lại nghe được hai ba câu truyền ra từ phòng khách.

Ví dụ như việc Chu Hạo Thiên hợp tác với thợ săn.

Ví dụ như gần đây sẽ có hành động nào đó, rồi còn nói Công Tử Uyên chú ý đến cô, nói cô là một cô gái nhân loại. Không phải tộc ta tất có dị tâm.

Những lời này vào từ tai trái rồi trực tiếp đi ra từ tai phải của Nam Nhiễm.

Hệ thống đoán chắc, tất cả mọi sự chú ý của Nam Nhiễm hiện tại đều đặt lên sandwich, hoàn toàn không thèm để ý bọn họ đang nói chuyện gì.

Qua một lát, trong phòng khách đột nhiên truyền ra tiếng động lạ. Hình như bọn họ đã thảo luận xong, đang chuẩn bị rời đi.

Ma cà rồng sôi nổi rời đi. 

Chỉ có một tên ma cà rồng mặc một bộ trang phục cung đình quý tộc thời Trung cổ, đứng trước mặt Công Tử Uyên, chậm chạp không chịu rời đi.


Công Tử Uyên ngồi trên ghế, tầm mắt đảo qua người hắn ta một cái nhưng cũng không có ý định dò hỏi, giống như dù tên ma cà rồng này có muốn nói gì thì cũng không quan trọng với hắn.

Cuối cùng vẫn là tên quỷ hút máu kia có phản ứng trước, hắn ta đặt một tay lên ngực, hành đại lễ với Công Tử Uyên.

"Vương tôn kính, ta nghĩ ngài hẳn phải nhớ sứ mệnh của ngài, ngài là ma cà rồng cuối cùng có huyết thống hoàng tộc." Lúc nói lời này, tên ma cà rồng kia bày ra
vẻ mặt đau lòng trầm trọng.

Công Tử Uyên nghe được lời này, môi mỏng chậm rãi mở, giọng điệu lạnh nhạt: "Sứ mệnh của ta?"

Tên ma cà rồng kia gật đầu xem như khẳng định.

"Ngài hẳn phải lập Lệ Nhã - con gái duy nhất của bá tước làm vương hậu, chứ không phải là một nữ tử nhân loại không xứng với ngài."


Ma cà rồng của bọn họ phân cấp rất nghiêm ngặt.

Hoàng tộc là chí cao vô thượng, tiếp theo là tước vị, sau đó là kỵ sĩ, sau sau đó nữa mới đến những con người vô tình chuyển hóa thành ma cà rồng. Bất quá trong mắt tất cả bọn họ, đó chính là những con ma cà rồng có cấp bậc thấp kém nhất, chúng không khác gì những nhân loại hèn mọn khác.

Sau này khi số lượng ma cà rồng dần dần giảm bớt, tuy rằng chế độ cấp bậc giữa bọn họ không còn rõ ràng như vậy nữa nhưng vẫn có một số thứ được quán triệt tự cổ chí kim.

Điển hình nhất là việc hoàng tộc được thần linh và con dân ủng hộ vì thế bọn họ phải giữ gìn, kéo dài huyết thống của hoàng tộc. Chính vì thế bảo vệ huyết thống thuần khiết của hoàng tộc trở thành vấn đề được tất cả ma cà rồng để tâm.
Và Lệ Nhã chính là người được chọn thích hợp nhất.

Vẻ mặt Công Tử Uyên lạnh nhạt, không có chút gì dao động vì vấn đề này.

Hắn lạnh đạm nói: "Nói xong rồi?"

Lúc nói chuyện hắn còn ngẩng đầu liếc mắt nhìn vào phòng bếp một cái.

Trước kia hắn sẽ không trả lời những loại chuyện râu ria này. Bất quá hiện tại....

Tên ma cà rồng kia sốt ruột lên tiếng: "Vương, ngài..." Lời còn chưa nói xong đã bị Công Tử Uyên cắt ngang. "Ta không có ý định kéo dài huyết thống, càng không quan tâm tới chuyện phải cưới ai mới có thể giữ gìn huyết mạch thuần khiết."


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện