692.66
"Không thể giao Lạc Lạc ra." Cái Ân nói.
Duy Qua cũng mở miệng, "Nếu ai muốn giao ra, ta sẽ ăn thịt."
Ngải Mạc, Minh Cửu và Hắc Lang cũng gật đầu, không định giao Ninh Lạc ra. Ninh Lạc cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, làm sao mà biết được ở đây còn có một quốc gia người thú chứ. Sớm biết thế cô ta đã không làm nhiều chuyện thu hút sự chú ý của người ta như vậy.
"Hiện tại dũng sĩ Mã Tháp vây quanh, căn bản là ra không được. Thủ lĩnh, chúng ta không định giao Ninh Lạc ra, vậy phải làm sao bây giờ?"
"Mã Tháp tàn nhẫn như vậy, nếu không làm theo, khẳng định Lạp Đa sẽ bị san bằng."
Ngải Y cũng sốt ruột. Nàng ta không muốn đi Mã Tháp tàn ác. Nghe nói rất nhiều bộ lạc bị Mã Tháp bóc lột.
Đột nhiên, nàng ta để ý đến Đường Quả ăn không ngồi rồi một bên, Ninh Lạc cũng ngồi cách cô không xa.
Nhìn hai người, nàng ta kinh ngạc, nhận ra A Quả Quả thế mà còn trắng hơn cả Ninh Lạc, hơn nữa trông còn mảnh mai hơn.
Mắt nàng ta láo liên, nhỏ giọng nói với giống cái bên cạnh, "Tôi thấy A Quả Quả có hơi giống Ninh Lạc."
"Nếu A Quả Quả đi Mã Tháp, bọn họ chắc chắc sẽ không nghi ngờ nàng ta không phải Ninh Lạc."
"A Quả Quả thoạt nhìn mảnh mai nhưng thực chết cũng không yếu như Ninh Lạc, nếu đến Mã Tháp cũng sẽ sống tốt."
Giống cái bắt đầu bàn tán. Vốn dĩ là nhỏ giọng xì xào, sau rồi biến thành tất cả thảo luận.
Kỷ thật bọn họ nghĩ là, Ninh Lạc có thể mang đến thay đổi cho Lạp Đa, mà A Quả Quả dường như có cũng như không, nói thẳng ra là không có cống hiến gì cho bộ lạc.
Mã Tháp tuy hung tàn nhưng vẫn khá thân thiện với giống cái, nếu A Quả Quả thay thế Ninh Lạc đi Mã Tháp cũng chỉ là đổi chỗ ở, cũng sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng.
Duy Qua nghe được, khóe môi gợi lên, "Ta cảm thấy ý này không tồi. A Quả Quả thật có thể thay Ninh Lạc đi Mã Tháp. Thủ lĩnh thấy thế nào?"
Hắc Lang do dự.
"A Quả Quả, Ninh Lạc yếu như vậy, cô thay Ninh Lạc đi một lần đi." Hắc Lang còn chưa nói gì, Cái Ân đã mở miệng, sau đó là Ngải Mạc. Minh Cửu không nói gì, nhưng cũng không phản đối, có thể nói là đồng ý.
Thành viên bộ lạc dùng ánh mắt lấp lánh nhìn Đường Quả, dường như nghĩ rằng đây là một ý không tồi.
"Mọi người đang nghĩ gì thế? Sao có thể để A Quả Quả đến Mã Tháp? Mấy người có biết thành viên Mã Tháp dữ thế nào không? Dù có đối xử tốt với giống cái đi chăng nữa, nhưng nếu biết A Quả Quả là giả thì sao?"
Áo Lỵ nghe tất cả nói, đứng bật dậy. Nàng không tin được, Lạp Đa nhiều thành viên như thế, sao lại đưa ra ý muốn A Quả Quả thay Ninh Lạc ra ngoài?
"Mấy người quên là cha mẹ A Quả Quả đã hi sinh vì Lạp Đa chúng ta hay sau?"
"Còn đợt thú triều gần đây nữa, ai đưa ra ý kiến để chúng ta né được thú hoang tấn công, không có người hi sinh?"
"Nơi chúng ta đang sống bây giờ chẳng lẽ không phải A Quả Quả phát hiện?"
"Còn đại đao nữa, cũng là A Quả Quả nhặt được."
Áo Lỵ thực sự tức giận. Bọn người này sao lại có thể quên đi ân tình của A Quả Quả. Ai thay Ninh Lạc chẳng được, dù sao cũng không thể là A Quả Quả.
"Nhưng chúng ta không thể giao Ninh Lạc ra."
"Đúng, Ninh Lạc không thể bị giao ra. Ninh Lạc là giống cái thông minh nhất, ở lại bộ lạc mới là tốt nhất.
693.67
Áo Lỵ nhìn các thành viên đúng lý hợp tình nói không thể giao Ninh Lạc ra, trong lòng phát lạnh.
Vì thế mà bọn họ muốn giao A Quả Quả ra?
"Không có Ninh Lạc, chúng ta sẽ không có giày đi."
"Cũng không có canh thịt uống."
"Ninh Lạc dạy chúng ta đan hoa đẹp và may quần áo đẹp."
"Nhiều khi chúng ta nghĩ rằng không đủ ăn, Ninh Lạc sẽ có cách."
"Ninh Lạc là trí giả, chúng ta không thể giao trí giả đi."
Hốc mắt Áo Lỵ đỏ lên, nhưng A Quả Quả có ân cứu mạng với bọn họ. Nàng không hiểu, A Quả Quả mới cho bọn họ sống bình an, vì sao đến lúc này bọn họ lại vứt bỏ A Quả Quả.
"Dù sao ta cũng không đồng ý." Áo Lỵ lớn tiếng, "Nếu các người dám giao A Quả Quả ra, ta liều mạng với các người. Mễ Khắc, Mễ Nhĩ, hai chàng có dám cùng ta liều mạng bảo vệ A Quả Quả cùng ta hay không?"
Hai anh em Mễ Khắc vội vàng gật đầu. Áo Lỵ hài lòng, hít một hơi rồi xoay người túm lấy Đường Quả, vỗ ngực, "A Quả Quả, ta bảo vệ đằng ấy. Chỉ cần Áo Lỵ ta còn sống, ta sẽ không để cho đằng ấy bị giao ra."
Nói xong, nàng kéo Đường Quả vào hang trước ánh mắt của mọi người.
Ninh Lạc rất sợ, nghe nói Mã Tháp rất tàn bạo, cả người run lên trong lòng Cái Ân. Duy Qua cũng nhẹ nhàng ôm cô ta, "Lạc Lạc, nàng yên tâm, ta sẽ không để cho nàng đi Mã Tháp. Đêm nay nàng cứ việc ngủ thật ngon, ngày mai tỉnh lại sẽ không có việc gì."
"Thật không?"
"Thật." Khóe miệng Duy Qua xẹt qua một nụ cười lạnh. Ai cũng không thể cướp Lạc Lạc của y, vậy thì chỉ có thể dùng thế thân thôi.
Dỗ Ninh Lạc ngủ rồi, mấy giống đực tụ lại với nhau.
"Giao A Quả Quả ra đi." Duy Qua nói, "Vì Lạc Lạc, ta hi vọng các ngươi không ngăn cản, trừ khi các ngươi đồng ý giao Lạc Lạc ra."
"Không thể nào." Mấy người đồng thanh phản bác.
Duy Qua nở nụ cười thắng lợi, "Hắc Lang, muốn cản không?"
Hắc Lang cầm quyền, không cản.
So sánh Ninh Lạc và A Quả Quả, hắn lựa chọn Ninh Lạc, chỉ có thể xin lỗi A Quả Quả. Mã Tháp hẳn sẽ không làm gì A Quả Quả, hắn không thể mất Ninh Lạc."
"Mễ Khắc và Mễ Nhĩ chắc chắn sẽ canh ở chỗ A Quả Quả, chúng ta liên thủ có thể chế phục được cả hai." Duy Qua nheo mắt, "Để cho an toàn, đêm mai hành động. Sáng mai làm bọn họ buông lỏng cảnh giác trước. Áo Lỵ sẽ không nghĩ nhiều, lừa là được."
Mấy người đồng ý. Ngày hôm sau, Hắc Lang tuyên bố nghĩ cách khác. Các thành viên thấy Hắc Lang thề son sắt, thả lỏng dần.
Kỳ thật giao A Quả Quả ra, bọn họ có hơi bất an. Nhưng giữa tính mạng và A Quả Quả, bọn họ lựa chọn tính mạng. Ninh Lạc lại quan trọng hơn A Quả Quả, chỉ đành bỏ lại A Quả Quả.
Đêm khuya, Duy Qua cười với mấy người, "Giờ kẻ ác để ta làm đi, miễn cho Hắc Lang ngươi mất phong độ thủ lĩnh." Y cũng coi như là chấp nhận mấy người này, Ninh Lạc cần tất cả bảo vệ.
Ngoài chỗ Đường Quả, quả nhiên là không có người canh. Duy Qua nhẹ nhàng đi vào chế phục Đường Quả, giao cô cho dũng sĩ Mã Tháp, còn nói đó là Ninh Lạc.
Đường Quả hiện giờ còn trắng hơn cả Ninh Lạc, dũng sĩ Mã Tháp chưa từng thấy giống cái nào trắng như thế, không hoài nghi gì mà đưa cô đi.
"A Quả Quả sẽ không sao chứ?" Mễ Khắc nhìn Áo Lỵ đang ngủ say, thấp thỏm hỏi.
Mễ Nhĩ khẳng định nói, "A Quả Quả mới là trí giả chân chính. Yên tâm, nàng ấy đã đoán trước được nhiều chuyện như vậy, chắc chắn sẽ không sao. Ngày mai Áo Lỵ biết, chúng ta trở mặt với Lạp Đa, nghe theo lời A Quả Quả rời khỏi đây, tương lai gặp lại."
"Chỉ có thể như vậy."
694.68
Lúc Đường Quả "tỉnh lại" thì đã đang ở trên xe. Người thú Mã Tháp thấy cô tỉnh, đều tròn mắt nhìn.
Cô mỉm cười hỏi, "Mất bao lâu mới đến Mã Tháp?" Cô đã gấp không chờ nổi muốn đến Mã Tháp để chiếm nơi đó rồi.
Quốc vương Mã Tháp Lạp Lý là một kẻ vô cùng tàn nhẫn, cô chắc chắn sẽ không bỏ qua cho y, tính toán qua đó chơi chết y.
Đến Mã Tháp hành sự sẽ không bó tay bó chân nữa, có thể thể hiện.
Nhưng hiện tại cô không tính làm quốc vương Mã Tháp. Nghe nói thế giới người thú có một loại nghề vô cùng nổi, trí giả. Nghĩa cũng như tên, chỉ có người thú cực kì trí tuệ mới có thể được tôn làm trí giả.
Cô hẳn là có thể làm trí giả.
Xe thú này là hai con ngựa hoang kéo đi, một người thú cường tráng đang cưỡi một con. Hắn là đệ nhất dũng sĩ Mã Tháp, là chó săn của Lạp Lý, chính y đã phát hiện ra A Quả Quả không phải Ninh Lạc và ném cho bọn người thú hung dữ kia.
Cho nên, tên này cũng không được sống.
Cô cần chọn một người không có thù với cô, biết nghe lời và dễ khống chế, tốt nhất là có thù với Lạp Lý.
Cô nhớ lại cốt truyện, rất mau đã tìm được người thích hợp. Tây Lý, em trai Lạp Lý, vẫn luôn bị Lạp Lý chèn ép, còn bị đuổi ra vương cung, hiện tại đang sinh hoạt trong cảnh khốn cùng. Dù là như thế, Tây Lý vẫn không từ bỏ, vẫn đang ngầm phát triển thế lực.
Cốt truyện có nhắc đến một đoạn, Mã Tháp nội chiến, Ninh Lạc và nhóm phối ngẫu nhân cơ hội này đánh bại Mã Tháp, chiếm lấy đất của Mã Tháp, thành lập quốc gia người thú.
"Còn ba ngày nữa." Có người thú đáp lại Đường Quả. "Cô ngoan một chút, không bỏ chạy, đến Mã Tháp chúng ta sẽ được đãi ngộ tốt nhất. Đến nơi rồi, quốc vương sẽ trao thân phận quý tộc cho cô."
Đường Quả cười nhẹ một tiếng, đáp lại, "Được thôi. Ta cũng muốn làm quý tộc. Trong Lạp Đa chỉ ở trong hang, cũng chán rồi. Nghe nói Mã Tháp mấy anh dùng đá xây thành?"
"Không sai, chúng ta lấy đá xây thành. Người trong nước cũng dùng đá xây nhà, vừa kiên cố vừa dễ chống. Dù thú triều có đến cũng sẽ bị tường đá kiên cố cản lại, căn bản không có nguy hiểm gì. Chúng ta còn có cả trí giả, coi như thú triều rất mạnh, trí giả cũng có cách đối phó."
Nói chuyện này, người thú Mã Tháp cực kì tự hào, kiêu căng tuyên truyền chỗ tốt cho Đường Quả.
Không