Bất quá hắn đã hôm nay tới đây tự nhiên chính là vì đem Lục Duệ giới thiệu cho Ban Xây dựng nên liền cười nói : “Đi thôi, chúng tôi đi vào."
Lục Duệ đi ở phía trước, thân thể có chút hơi nghiêng hướng phía Hầu Thiên Long cười nói : “Hầu trưởng Ban, mời ngài đi trước, dù sao hôm nay ngài là khách nhân."
Hầu Thiên Long ha ha cười một tiếng rồi lôi kéo tay Lục Duệ nói : “Lục chủ nhiệm, cậu hôm nay mới là nhân vật chủ yếu, tôi sao có thể chiếm mất quang huy của cậu, đi thôi, chúng tôi cùng tiến vào đi."
Hai người dựa theo cấp bậc thì cùng là cấp Trưởng Phòng Ban ở Huyện, hơn nữa Lục Duệ và làm Chủ nhiệm Ban xây dựng chuyên về xây dựng nông thôn mới nên Huyện ủy còn để cho hắn hưởng thụ đãi ngộ cấp phó ban nên theo lý thuyết Lục Duệ không cần khách khí đối với Hầu Thiên Long như vậy, bất quá hôm nay Hầu Thiên Long đại biểu không phải cho cá nhân hắn mà là cho Huyện ủy và Uy ban huyện nên Lục Duệ tự nhiên là muốn đem cấp bậc lễ nghĩa làm đủ.
Hai người sóng vai phía vào bên trong, sau lưng tự nhiên là một đám lãnh đạo Ban.
Từ lúc trước khi Lục Duệ đến nhậm chức, mọi người đã nghe nói và cũng biết vị tân chủ nhiệm tuổi trẻ nhưng tuyệt đối cũng không nghĩ tới lại trẻ như vậy.
Quý Xuân Chính nhìn theo Lục Duệ cùng Hầu Thiên Long sóng vai mà đi mà trong nội tâm giận dữ.
Trên thực tế, trước khi Lục Duệ về nhận mệnh và thông tri hạ đạt xuống, Quý Xuân Chính đã hiểu rõ được một ít tình huống về Lục Duệ này.
Quý Xuân Chính tại Ban xây dựng này năm năm làm phụ tá cho Khúc Vi Dân nên hai người quan hệ rất không tồi, lúc này đây Khúc Vi Dân cùng Lục Duệ hai người đổi chức vụ, trước khi đi, Khúc Vi Dân gọi Quý Xuân Chính tới nhà rồi sử dụng lời nói thấm thía nói : “Lão Quý ah, sau khi tôi đi rồi, tất cả việc ở Ban xây dựng phải nhờ vào cậu rồi."
Khẽ chau mày, Quý Xuân Chính đi theo Khúc Vi Dân nhiều năm rồi nên rất am hiểu làm quan chi đạo, hắn một bên gật đầu đáp ứng mà một bên cung kính hỏi nói : “Chủ nhiệm, Lục Duệ người này thế nào?"
"Lục Duệ" trong miệng lẩm bẩm cái tên này, Khúc Vi Dân sắc mặt rất là thận trọng trầm giọng nói : “Người này không đơn giản, tới Hạ gia trấn không đến một năm mà đã làm ra không ít đại sự, đem Thị trấn số 1 Huyện đếm ngược từ dưới lên biến thành nơi nổi tiếng giàu.
Nếu như không phải là vì đắc tội quá nhiều người thì cũng sẽ không rơi đến tình trạng này."
Quý Xuân Chính sững sờ, có chút không rõ nhìn lão thượng cấp, dù sao Lục Duệ biểu hiện ra là cùng Khúc Vi Dân đổi chỗ, như cũ vẫn là thực chức chính khoa, hơn nữa còn là người đứng đầu, cộng thêm Ban xây dựng không ít màu mỡ, lúc này đây có thể nói là Lục Duệ coi như buôn bán có lời.
Nhưng sao Khúc Vi Dân lại nói Lục Duệ là hổ lạc đồng bằng đây?
Khúc Vi Dân hắc hắc cười lạnh một tiếng giải thích nói : “Cậu chỉ biết một mà không biết hai, lúc này đây Huyện ủy đang triển khai công tác xây dựng nông thôn mới, nói trắng ra là chính là xây dựng công trình mặt mũi cho những người lãnh đạo, không nói trước phía hương trấn có nhiều tiền như vậy hay không, chỉ mong là những chuyện này làm Lục Duệ cong mông đi làm một hồi.
Vấn đề này làm tốt rồi, tự nhiên là do lãnh đạo đi lĩnh công, nếu làm không tốt, họ Lục hắn chịu trách nhiệm đi."
Trong mắt hàn quang lóe lên, Khúc Vi Dân lại nói tiếp: “Hơn nữa phía trên có đại nhân vật muốn ướp lạnh họ Lục này, bằng không thì cậu cho rằng Tất Thư ký cùng Tưởng chủ tịch Huyện tôi ăn no rỗi việc, không có việc gì đem gánh trách nhiệm đầy cho tiểu tử này sao.
Dù sao Lục Duệ này cùng lão bí thư Hạ gia trấn Hạ Tụ Bảo và Phó chủ tịch huyện có quan hệ không tầm thường.
Nghe nói trên thành phố còn có mấy Thường ủy cũng ủng hộ hắn, chỉ có điều lúc này đây nhân vật muốn động hắn lại là vị đại nhân vật, thành phố chịu không được mới phải đồng ý."
Quý Xuân Chính đối với lời của Khúc Vi Dân không có hoài nghi chút nào, dù sao Khúc Vi Dân không chỉ là tâm phúc cr Tất Vân Đào, hơn nữa còn là anh em đồng hao của Phó Bí thư Huyện ủy Tề Thắng Kiệt, phỏng chừng những chuyện này hắn nghe được từ chỗ Tề Thắng Kiệt.
Mặc dù đối những chuyện về Lục Duệ rất là kinh ngạc, nhưng Quý Xuân Chính vẫn hỏi nói : “Chủ nhiệm, họ Lục đến rồi, chúng tôi phải đối phó hắn như thế nào ? Dù sao ngài đi rồi hắn là người đứng đầu."
Khúc Vi Dân cười lạnh một tiếng rồi ghé vào tôii Quý Xuân Chính dặn dò một hồi nên hôm nay mới có một màn tại cửa lớn Ban xây dựng này.
Bất quá hiện tại Quý Xuân Chính lại tuyệt không dám khinh thường Lục Duệ, bởi vì hắn theo vừa rồi nghe Lục Duệ nói chuyện với Hầu Thiên Long, rõ ràng cảm giác được Hầu Thiên Long khá khách khí.
Khi hai người khiêm nhượng, Quý Xuân Chính rõ ràng có thể phát giác được Hầu Thiên Long là thật tâm muốn kết giao với Lục Duệ.
Cái này lại làm cho hắn ẩn ẩn đối hoài nghi với lời của Khúc Vi Dân.
Hắn bên này dẫn đoàn đi đến phòng họp lớn nhất của Ban.
Không thể không nói, Ban xây dựng quả nhiên là tài đại khí thô, trong phòng trang hoàng cực kỳ tinh sảo, khi đám Lục Duệ tiến vào thì trong phòng họp đã ngồi đầy cán bộ cấp dưới của Ban xây dựng.
Lục Duệ đại khái nhìn thoáng qua, những người này xem ra sau này là cấp dưới của mình rồi, xem bộ dáng của bọn hắn thì đều là cán bộ tầng giữa và cộng thêm một ít cán bộ văn phòng.
Trong lúc vô tình, Lục Duệ ngoài ý muốn nhìn thấy người từng quen là của mình là Thanh Hải, lúc này thấy hắn vẻ mặt kỳ vọng đang nhìn mình bên này, Lục Duệ mỉm cười nhẹ gật đầu với hắn rồi cùng Hầu Thiên Long ngồi xuống.
Tuy đây không phải là lần đầu tiên đối mặt với nhiều người như vậy nhưng là lần đầu tiên Lục Duệ dùng người thân phận đứng đầu dự họp.
Nhìn dưới đài đông nghịt đầu người, trong lòng Lục Duệ bỗng nhiên dâng lên một cổ cảm giác tự hào, một ngày kia chính mình sẽ chủ trì đại hội so hiện tại còn nhiều người hơn nữa.
Sau khi ho khan một tiếng, Quý Xuân Chính nắm microphone nói : “Sau đây chúng tôi mời Phó Ban tổ chức Huyện ủy, đồng chí Hầu Thiên Long lên tuyên bố Quyết định của Huyện ủy và Uy ban huyện."
Hầu Thiên Long cũng không khách khí mà cầm lấy