Lục Duệ nắm điện thoại, nghe thanh âm người đối diện truyền đến
Thì xem ra người này tuổi tác không lớn, tựa hồ đối với Lục Duệ có thể gọi điện thoại cho mình rất kỳ quái, đôi phương còn nói một lần nữa: “Chào cậu, tôi là Lâm Thiên Hoa, xin hỏi cậu tìm ai?"
Lâm Thiên Hoa!
Lục Duệ tuy nghĩ tên này có một một chút quen thuộc, thế nhưng cũng không có thời gian đi tỉ mỉ xem người này đến tột cùng là ai, trong đầu hắn suy nghĩ đầu tiên chính là người này nên là huynh đệ của Lâm Thiên Nam, hai người tên tương tự, hơn nữa dãy số này là do Lâm Nhược Lam giao cho bản thân.
"Tôi là bằng hữu của Lâm Thiên Nam và Lâm Nhược Lam, bọn họ tại Huyện Thuận An xảy ra chuyện, bị bắt đến Cục công an rồi.
Lâm Nhược Lam bảo tôi gọi số điện thoại này.
"Lục Duệ không chần chờ mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói.
Quả nhiên, đầu kia phát ra một tiếng "Phanh", tựa hồ Lâm Thiên Hoa đụng vào vật gì vậy, bât quá hắn không có dừng lại chút nào mà hô lớn nói: “Cái gì? Xảy ra chuyện gì rồi? Sao ngay cả Nhược Lam cũng dính đến?"
Lục Duệ lúc này đang theo Thanh Hải đi ở trên đường cái, nghe được thanh âm đối phương tràn ngập lo lắng thì mở miệng giải thích nói: “Nghe nói là cùng con trai Bí thư Huyện ủy nổi lên xung đột, đối phương muốn khi dễ Lâm Nhược Lam nên bị Lâm Thiên Nam đánh cho phải vào viện.
"
"...!" Lâm Thiên Hoa nổi giận gầm lên một tiếng, không biết là mắng Lâm Thiên Nam hay đang mắng Tất Thái Kiện là sắc lang, sau khi có một chút do dự hắn quả quyết hỏi nói: “cậu họ và tên và chức Vụ như thế nào.
"
Lục Duệ do dự một chút, nói: “Tôi là Chủ nhiệm Ban xây dựng Huyện Thuận An tên là Lục Duệ, hiện tại tôi đang tới Cục công an.
"Báo xong tên, Lục Duệ suy nghĩ một chút lại nói tiếp: “Tuy không biết ngài là ai, bất quá ngài mau chóng nghĩ biện pháp đi, tôi tối đa chỉ có thể kéo dài được mấy giờ mà thôi, đêm dài nhiều mộng, tôi sợ bọn họ trong phòng câu lưu gặp chuyện không may.
con Tất Bí thư thương rất nặng."
Lâm Thiên Hoa hô hấp thoáng cái gấp lên, hắn tự nhiên rõ ý tứ Lục Duệ, nói cách khác con Tất Vân Đào kia bị đám Lâm Thiên Nam đánh cho cực kỳ thê thảm, rất có thể tại tối ngày hôm nay có hành động trả thù.
"Nhược Lam có thụ thương hay không?" Lục Duệ rõ ràng nghe ra Lâm Thiên Hoa quan tâm đối với Lâm Nhược Lam, bất quá vừa nghĩ, một nữ hài tử và một đoàn nam nhân ở cùng nhau nhưng lại bị người khi dễ, Lâm Thiên Hoa rất sợ Lâm Nhược Lam gặp phải chuyện gì.
Lục Duệ nhíu mày rồi thuật lại lời Thanh Hải nói từ đầu đến cuối cho Lâm Thiên Hoa, sau cùng nói: “Nhược Lam nên là không bị thương, dù sao tửu điếm là nơi công cộng, bất quá đội trưởng Đội cảnh sát hình sự Công an Huyện là cháu Tất Bí thư.
" Nói xong, hắn ngậm miệng lại.
Những lời này ý tứ rất đơn giản, Lâm Nhược Lam hiện tại không bị thương tổn, không có nghĩa là sẽ vẫn an toàn, hơn nữa chọc vào con trai Bí thư Huyện ủy, chuyện này đối phương khẳng định sẽ không từ bỏ ý đô.
"Tất Vân Đào và Liêu Cẩm có đúng là không muốn sống nữa hay không.
" Lâm Thiên Hoa trong miệng nói ra tên Bí thư Huyện ủy Huyện Thuận An và Bí thư Chính pháp mà không có vẻ tôn trọng chút nào, hắn dừng lại một chút rồi lại nói với Lục Duệ: “Đồng chí Lục Duệ, tất cả nhờ cậu đó, cậu trước tiên đi xem như thế nào, tôi lập tức tìm người xử lý chuyện này.
Chúng ta sẽ gặp nhau ở Huyện Thuận An.
" Nói xong, không cho Lục Duệ cơ hội nói nữa mà trực tiếp dập điện thoại.
Lục Duệ lúc này không có tâm tử bận tâm việc này, bởi vì hắn bỗng nhiên nghĩ tới một vấn đề, dựa theo lời Vương Mậu Đức thì Tất Thái Hùng lúc này phải đi viện vấn an Tất Thái Kiện, thế nhưng thủ hạ của hắn ở Công an Huyện, vạn nhất có người nào ngu ngốc muốn lấy lòng Bí thư Huyện ủy, đầu óc bị nước vào lại hạ thủ đôi đám người Lâm Thiên Nam.
Chuyện này chi sợ cũng không có biện pháp hiểu rõ, một đám đại nam nhân thật ra không có gì nhưng nếu Lâm Nhược Lam là con gái lại thực sự bị một điểm thương tổn, Lục Duệ bản thân cả đời cũng sẽ không thể tha thứ cho bản thân.
>2 >6
Mắt thấy sắp đi đến Công an Huyện, Lục Duệ trong đầu linh quang chợt lóe móc ra điện thoại gọi cho Mã Hướng Đông, đợi điện thoại kết nối, cũng không quản bên kia Mã Hướng Đồng đẳng làm gì, Lục Duệ nói thẳng: “Lập tức mang theo súng đến Công an Huyện, phòng câu lưu giúp tôi!"Nói xong liền trực tiếp dập điện thoại.
Mã Hướng Đồng đẳng ở trong một cái tửu điếm ăn cơm, bên người là mấy thuộc hạ, đang ăn uống linh đình thì nghe được điện thoại của Lục Duệ.
Tuy nhiên chỉ nghe được Lục Duệ nói câu kia, tuy chỉ có một câu nói thế nhưng Mã Hướng Đông sắc mặt thay đổi, trong thời gian một năm qua Lục Duệ chưa từng sử dụng ngừ khí thận trọng như thế, tựa hồ là có cái gì thiên đại sự tình muốn xảy ra vậy.
Đem điện thoại buông xuống, Mã Hướng Đông thoáng cái từ ghế trên đứng lên sờ sờ bản khẩu súng bên hông mặt không chút thay đổi nhìn mọi người nói: “Mọi người hôm nay cứ từ từ uống, tôi có chút việc phải đi trước một bước, ngày hôm nay cứ tính cho tôi, hôm nào tôi xin tái bồi tội.
"
Nói xong liền xoay người ra khỏi phòng, đi ra ngoài lên xe một đường chạy về hướng phía Công an Huyện.
Buông điện thoại, Lục Duệ theo Thanh Hải lao thẳng đến Cục công an, khi đi tới cửa một người mặc cảnh phục Vô cùng kinh ngạc nhìn bọn họ rồi đi tới hỏi nói: “Các anh là ai? Đã trễ thế này còn đến đây?"
Lục Duệ nhướng mày, hướng Thanh Hải gật đầu, Thanh Hải cười nói: “Vị này chính là Lục chủ nhiệm ở Ban xây dựng, đên Công an Huyện tìm Đội cảnh sát hình sự có việc.
"
Người nọ hồ nghi nhìn thọáng qua Lục Duệ, Thanh Hải liền lấy ra chứng minh công