- "Cảm tạ." Nhìn thoáng qua đám bạn bè, Lâm Thiên Nam lần đầu tiên nói ra hai chữ này, từ nhỏ đến lớn hoàn cảnh khiến hắn sớm biết tại trong một vòng tròn, nhân tình là lạnh lùng dối trá như thế nào, ngày hôm nay bạn bè bồi hắn đẫm máu tự nhiên sau này chính là huynh đệ.
Đám người Trần Cường và Bao Hằng không nói gì, chỉ là kéo kéo khóe miệng nở nụ cười một chút.
Lúc này bọn họ đối với Lục Duệ có sự hiếu kỳ, dù sao từ Lâm ThiênNam nghe được không ít lời đồn về người kia thế nhưng khi nhìn thấy thằng nhãi này thì cảm giác rất có lực rung động.
Người lăn lộn trong quan trường đại đa số đều là cái loại người coi lợi ích quá nặng, trưởng bối nhà mình cũng là vậy, khách sáo dối trá không nói, nhân tình trước mặt lợi ích đều không đáng giá một đồng tiền.
Ngày hôm nay loại tình huống này đổi lại là bản thân sợ rằng sẽ không hành động giống Lục Duệ, dĩ nhiên lấy mệnh uy hiếp đi Tất Thái Hùng buông tha mọi người.
Những...!đám nha nội này tự nhiên có thể nhìn ra, Lục Duệ tại Huyện Thuận An địa vị cũng không cao, tuy nghe nói mới là một khoa cấp cán bộ, thế nhưng tại trước mặt Bí thư Huyện ủy hắn không là cái gì, hơn nừa chính hắn cũng nhắc tới, gần đây không được tốt lắm, tựa hồ đắc tội người nào, đang bị chèn ép.
Nhưng trong tình huống đó hắn vẫn như cũ lựa chọn cứu đám người quen biết, cái này khiến mấy người nha nội môn tâm sinh cảm kích.
Không thể không nói, vừa rồi Lục Duệ thay Lâm Thiên Nam nói bảo đảm, khiến nhừng...!cảnh sát không có căn cơ tâm sinh khiếp ý, nhìn Tất Thái Hùng vẻ mặt giận dữ, 1 người tuổi tác khá lớn hơi lui ra phía sau thấp giọng nói: "Đội trưởng, nếu không chúng ta chờ một chút đi?"
- Tất Thái Hùng trừng con mắt vỗ bàn một tiếng quát to: "Chu lão tam, đầu óc anh có bệnh hả, có đúng không muốn nghe tôi nói sao?"
Người được gọi là Chu lão tam kia nhìn thoáng qua Lục Duệ, lại nhìn Lâm Thiên Nam, sau đó cắn răng nói: "Tất đội, chúng ta làm xác thực có điểm trái với quy định, bằng không ngài chờ đi, xem Huyện ủy bên kia có tin tức hay không."
Hắn tính như vậy xác thực không tệ, nếu như đám người này bối cảnh là thực, trong Huyện khẳng định sẽ nhận được thông báo, nếu như không đủ, bản thân lần nữa động thủ cũng không trễ.
Trong cơn giận dừ Tất Thái Hùng lúc này lại thấy thủ hạ một bộ chần chờ, Tất Thái Hùng giận tím mặt vội rút súng, ba một tiếng đặt trên bàn, âm trầm nói: "Ngày hôm nay tôi muốn nhìn, trong Đội cảnh sát hình sự này ai nói hữu dụng!"
Trong phòng bầu không khí thoáng cái trở nên có chút khẩn trương, Lục Duệ chậm rài từ phía trước cửa sổ đi tới trước mặt Tất Thái Hùng lạnh lùng nói: "Tất đội trường là muốn đi tới con đường hắc ám sao?"
Tất Thái Hùng cắn răng, cầm lấy súng lục nói: "Ngày hôm nay chuyện này tuyệt đối không thể châm dứt như vậy, mặc kệ ai tới cũng vô dụng."
Lục Duệ vừa định nói, chợt nghe bên ngoài có tiếng động lớn xôn xao, cửa Phòng thẩm vấn bị người đẩy ra, một người cao lớn xông vào, người này trước tiên nhìn qua tình huống trong phòng một chút rồi khè cau mày, trở tay đem cửa Phòng thẩm vấn đóng lại sau đó nhìn Lục Duệ trầm giọng nói: "Bí thư, ngài sao ở chỗ này?"
Người này tự nhiên chính là Mã Hướng Đông, hắn nhận được điện thoại của Lục Duệ một đường chayh đến, cuối cùng cũng chạy đến Cục công an.
Bởi vì ở chỗ này đã làm nửa năm Phó cục trưởng nên còn có điểm tâm phúc, tìm người vừa h đã biết Lục Duệ tựa hồ vào Phòng thẩm vấn.
Cái này làm cho Mã Hướng Đông trong lòng bất an, cho rằng Lục Duệ xảy ra chuyện gì nên vội đi tới Phòng thẩm vấn và trực tiếp vọt vào.
Thấy Mã Hướng Đông tiến đến, Tất Thái Hùng sắc mặt lại khó coi thêm vài phân, lạnh lùng nói: "Mã Phó cục trưởng đến Đội cảnh sát hình sự có việc gì không?"
Mã Hướng Đông không để ý đến hắn, mà nhìn Lục Duệ?"
Lục Duệ thấy Mã Hướng Đông tới, cuối cùng cũng thở dài một hơi, khoát khoát tay nói: "Hướng Đông, bảo vệ tốt đám người Lâm lão sư, ngày hôm nay không có mệnh lệnh của Thị ủy, bât luận kẻ nào cũng không cho phép động vào bọn họ mảy may.
"Lúc này hắn cũng bất chấp khách khí, thẳng thắn giả truyền thánh chi, cho dù quan lớn thành phố sợ rằng sau này còn muốn cảm tạbản thân ấy chứ.
Đám người Chu lão tam vừa nhìn Mã Hướng Đông vào cũng thở phào một cái, dù sao người ta cũng là Phó cục trưởng, tiểu binh rốt cuộc có lãnh đạo.
Quả nhiên, thấy Mã Hướng Đông nhướng mày, nhìn thoáng qua bọn họ trong tay mang theo dùi cui sắc mặt âm trầm nói: "Còn lo lắng cái gì? cút ra ngoài!."
Tất Thái Hùng sắc mặt thoáng cái trở nên càng thêm khó coi, dù sao trên danh nghĩa Mã Hướng Đông là Phó cục trưởng Cục công an, đám hình cảnh khẳng định sẽ cố kỵ.
Quả nhiên, đám người Chu lão tam nghe Mã Hướng Đông nói như vậy thì cuống quít chậm rãi đứng đến một bên, cũng may Tất Thái Hùng thường ngày tại Đội cảnh sát hình sự hung danh tại ngoại, không được hắn gật đầu, đám người này thật ra không dám trực tiếp ly khai Phòng thẩm vấn.
Hừ một tiếng, Tất Thái Hùng nhìn thoáng qua Mã Hướng Đông nói: "Mã Phó cục trưởng, anh nghĩ sai rồi một việc rồi? Nơi này là Đội cảnh sát hình sự, không phải là trị an đại đội."
Hắn ý tứ rất rõ ràng, Mã Hướng Đông là Phó cục trưởng chủ quản trị an đại đội, cũng không phải chủ quản hình sự và điều tra, làm như vậy tựa hồ có hiềm nghi vượt quyền.
Mã Hướng Đông nhìn Thái Hùng hèn mọn nói: "Họ Tất kia, cậu ít sử dụng giọng quan với tôi đi, ngày hôm nay lão tử nói cho cậu biết, nếu như cậu dám động vào Lục Bí thư, tôi bắn chết cậu!"
Trong miệng nói, hắn trong giây lát cầm khẩu súng của Tất Thái Hùng đặt ở trên mặt bàn, nòng súng tối om nhất thời chi vào đầu Tất Thái Hùng, trong phòng trong nháy măt an tình lại, thanh âm duy nhất có thể truyền vào tai chỉ có tiếng