Lục Duệ vốn cũng chưa định đến bái phỏng Tưởng Vạn Lý nhưng lại nhận được điện thoại của Lâm Thiên Hoa.
Trong điện thoại Lâm Thiên Hoa đã mơ hồ mờ ám chỉ chuyện Tưởng Vạn Lý rất có thể sẽ tiếp nhận vị trí Bí thư Huyện ủy, khuyên Lục Duệ nên sớm làm tốt quan hệ với đối phương.
Cho nên Lục Duệ lúc này mới nhẫn nại bái phỏng hắn.
Trước khi đến, Lâm Nhược Lam đã gọi cho Lục Duệ nói cho hắn biết mình muốn đi theo ca ca trở lại kinh thành, lại muốn Lục Duệ có thời gian gặp cô.
Do dự một chút rồi hắn vẫn gật đầu đã đáp ứng.
Tuy hai người chưa nói đến cái gì đột phá trong quan hệ, nhưng sau khi trải qua chuyện lần này thì quan hệ tựa hồ như trở nên càng thêm thân mật.
Thur ký của Tưởng Vạn Lý hơi có chút kinh ngạc nhìn Lục Duệ cùng Tưởng Vạn Lý.
Hắn rõ tính Tưởng Vạn Lý, ngoại trừ Bí thư Huyện ủy Tất Vân Đào đi vào phòng thì Tưởng Vạn Lý mới đứng lên nghênh đón, còn những người khác đi vào Tưởng Vạn Lý chỉ hơi nhổm người tỏ vẻ thoáng một chút mà thôi, chưa từng thấy ông ấy lại chủ động đứng lên bắt tay như hôm nay.
Thường thì Thư ký bao giờ cũng dự đoán chính xác ý nghĩ của lãnh đạo.
Hắn lập tức cung kính mời Lục Duệ ngồi xuống rồi quay người đi ra ngoài, mang một chén trà nóng đưa vào, sau đó khom người lui ra ngoài.
Tưởng Vạn Lý vẻ mặt cười nhìn Lục Duệ nói: “Đoàn của Lâm thi trương đi rồi, sao cậu không đi tiễn?"
Mặc dù trong lòng đối với mao đầu tiểu tử Lục Duệ này cũng không khoái lắm nhưng Tưởng Vạn Lý cũng không muốn đắc tội với hắn.
Dù sao bối cảnh phía sau hắn khá phức tạp, không phải là mình có thể trêu chọc vào, không bằng quan hệ tốt một chút, về phần phía trên làm như thế nào đó là chuyện của bọn họ.
Lục Duệ mỉm cười lắc đầu nói: “Lúc ấy tôi đã gọi điện thoại rồi, lần này tới đây là có chuyện muốn báo cáo với Huyện trưởng”.
Tưởng Vạn Lý sừng sờ nhìn Lục Duệ nói: “Có chuyện gì không?"
Lục Duệ gật đầu nói: “Tôi vừa mới nhận được thông báo nói là dừng việc triển khai công trình kiến thiết cộng đồng và mở rộng nông thôn mới.
Nên tôi suy nghĩ muốn xin chỉ thị của lãnh đạo, xem trọng tâm công tác sắp tới là gì?"
Cái này kỳ thật chỉ là cái cớ, ai cũng biết Tất Vân Đào rơi đài, cái gọi là công trình chiến tích dĩ nhiên là sẽ không đi nữa, hơn nữa công tác nên làm như thế nào đại khái chỉ cần gặp Trưởng phòng ban chuyên môn hoặc Phó Huyện trưởng là được, cần gì phải chạy đến chỗ Huyện trưởng chứ.
Chỉ có điều hai người tuy trong lòng đều biết rõ nhưng vẫn cần cái cớ này.
Tưởng Vạn Lý trên mặt tỏ ra cao hứng, tựa hồ đối với hành động chủ động lấy lòng mình của Lục Duệ cảm thấy thật cao hứng, hắn cười cười nói: “Ý thức của đồng chí Lục Duệ không tồi, làm việc cần có tính chủ động, không cần chờ lãnh đạo phân phó, như vậy đi, cậu trở về trước tiên cho dừng hoạt động của Ban xây dựng, còn chuyện cụ thể thì đợi Huyện ủy thương nghị xong tôi sẽ thông báo”.
Nói xong hắn lại nhìn Lục Duệ nói: “Tiểu Lục, cá nhân tôi hết sức coi trọng cậu.
Về sau có chuyện gì có thể trực tiếp tìm tôi báo cáo.
Lục Duệ vội vàng làm ra bộ cảm động đến rơi nước mắt nói: “Cảm ơn lãnh đạo quan tâm, về sau Ban xây dựng dưới sự lãnh đạo của ngài nhất định sẽ làm tốt công tác”.
Hữu ý hay vô ý mà Lục Duệ lại không nói đến người khác, mà chỉ nói dưới sự lãnh đạo của Tưởng Vạn Lý thôi.
Cái này lại làm cho Tưởng Vạn Lý hết sức cao hứng thoả mãn gật đầu.
Chính ở thời điểm này, thư ký lại gõ cửa đi vào thâp giọng nói: “Huyện trưởng, Bảo cục trưởng Cục nông nghiệp muốn báo cáo công tác”.
Lục Duệ thấy thế liền vội vàng đứng lên nói: “Tưởng Huyện trưởng bận rộn, tôi xin đi trước”.
Từ phòng Huyện trưởng đi ra, Lục Duệ đang muốn đi thì chợt nghe sau lưng có người nói: “Lục chủ nhiệm, dừng bước, dừng bước”.
Nhìn lại thì ra là Hồ Tảo Thu, thư ký Huyện trưởng vừa đưa Cục trưởng Cục nông nghiệp Bảo Long Đào vào.
Lục Duệ cười nói: “Hồ thư ký có việc gì không ?"
Hồ Tảo Thu mỉm cười nhìn Lục Duệ, trong nội tâm không biết đang suy nghĩ cái gì nhưng trên mặt lại rất cung kính.
Họ Lục này tuy làm việc không theo như lẽ thường nhưng quả thực là không thể đắc tội, bản thân mình còn muốn quan hệ tốt với hắn mà.
Vừa rồi thái độ của Tưởng Vạn Lý đối với Lục Duệ, làm cho Hồ Tảo Thu ý thức được mình cần cùng Lục Duệ giao hảo, nên hắn không chút do dự chủ động liên hệ với Lục Duệ.
"Lục chủ nhiệm, nghe nói ở Hạ Gia trấn mới có khánh thành một hạng mục du lịch nông thôn, hôm nào chúng ta gặp nhau ở đó một chút?" Hồ Tảo Thu cười hì hì nói.
Lục Duệ hơi sững sờ nhưng lại lập tức gật đầu nói: “Đương nhiên không có vấn đề rồi.
Lúc nào đi Hồ thư ky gọi điện thoại cho tôi, đến lúc đó chúng ta đi uống mấy chén.
Bất quá anh nên gọi sớm cho tôi để tôi bảo lão bản chuẩn bị vài món ăn đặc biệt”.
Hắn cũng không che dấu, trong Huyện ai không biết quan hệ của mình và Hạ Gia trấn chứ, càng che dấu lại càng tầm thường.
Kỳ thật Hồ Tảo Thu cũng không thích xuống nông thôn, sở dĩ hắn muốn đi cùng Lục Duệ đến Hạ Gia trấn ăn cơm chỉ là tạo cơ hội để hai bên tiếp xúc.
Mặc dù nói là Hồ Tảo Thu muốn đi ăn cơm nhưng trái lại Lục Duệ cũng có thể mời hắn đi, về phần song phương là ai chủ động mời, thì còn phải xem sau này trong công việc ai cần đôi phương trợ giúp hơn.
Đi vào văn phòng Ban xây dựng, Lục Duệ phát hiện ra cơ hồ tất cả cán bộ khi thấy mình đều cung kính cúi người kêu một tiếng chủ nhiệm.
Điều này làm cho trong lòng hắn tự nhiên sinh ra một sự thỏa mãn.
Xem ra có quyền lực thật là tốt.
Chính mình gián tiếp quật ngã Tất Vân Đào, qua đó tạo ra uy vọng tại Ban xây dựng.
Ngồi ở trong phòng làm việc, Lục Duệ còn chưa kịp dựa theo kế hoạch của mình tìm đám cán bộ phía dưới để nói chuyện, thì lại nhận được điện thoại của lào Bí thư Hạ Tụ Bảo.
"Tiểu tử, cậu làm tốt lắm!”
Hạ Tụ Bảo tán dương Lục Duệ một hồi.
Lần này