Lục Duệ rất kỳ quái, vì sao thị ủy Dương Minh đối với an bài công tác của mình vẫn chưa có kết luận, nhất là trong vòng một tuần sau khi học tập trường đảng chấm dứt, càng không có một thông báo cho mình.
Nếu như nói trước đó không có tin tức là bởi vì Lục Duệ ở Dương Minh đắc tội nhiều người, khiến cho rất nhiều người sinh ghen ghét và bất mãn với hắn tâm, như vậy một loạt chuyện tình phát sinh tại điển lễ tốt nghiệp trường đảng tỉnh ủy, đủ để cho rất nhiều người dụng tâm kín đáo thấy được phía sau Lục Duệ.
Thế nhưng mặc dù là như vậy, thị ủy Dương Minh vẫn giữ im lặng như trước đối với an bài công tác của Lục Duệ, tựa như đã quên Lục Duệ.
Ngày hôm nay nghe được Lâm Thiên Hoa nói như thế, Lục Duệ cũng sửng sốt, biểu tình nghiêm túc hỏi: "Đại ca, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
Lâm Thiên Hoa cười khổ một chút, âm thanh truyền đến có chút bất đắc dĩ: "Chuyện tình ban đầu lúc quả thật có chút vấn đề, Triệu bí thư mạnh mẽ phản đối cậu quay về Thuận An nhậm chức, dốc hết sức yêu cầu đem cậu điều đến thị ủy làm phó chủ nhiệm, còn tôi, thì lại muốn cho cậu đi ủy ban phát triển và cải cách, nên giằng co như thế, theo tình huống trước trường đảng là như nhau.
Nhưng sau đó, tỉnh ủy Hoàng bí thư tại điển lễ tốt nghiệp trường đảng điểm danh cậu, nghe nói lại cùng cậu ăn cơm, điều này làm cho Triệu bí thư rất là bị động, cho nên cũng sẽ không phản đối tôi đem cậu điều đến ủy ban phát triển và cải cách.
Vấn đề là tôi không kịp có hành động, Đường bộ trưởng của bộ tổ chức tỉnh ủy đã đặc biệt gọi điện thoại cho tôi, nói Hoàng bí thư có nhiệm vụ quan trọng giao cho cậu, cho nên, lúc này mới kéo dài."
Đầu óc của Lục Duệ nổ ầm lên, hắn không ngờ rằng phía sau an bài công tác của mình vẫn không dám xác định lại có thể có nhiều tin tức như vậy, lại có thể là Hoàng Thế Hùng gây ảnh hưởng cho thị ủy Dương Minh, nhiệm vụ quan trọng? Bốn chữ này khiến cho Lục Duệ nghĩ mãi không ra, rốt cục Hoàng Thế Hùng muốn mình làm cái gì? Còn đặc biệt khiến cho bộ tổ chức tỉnh ủy Đường Ba gọi điện thoại cho Lâm Thiên Hoa, xem ra là có nguyên nhân gì mình không biết ở bên trong.
Do dự một chút, Lục Duệ vẫn nhịn xuống không có hỏi Lâm Thiên Hoa cụ thể, Lâm Thiên Hoa bên kia điện thoại tựa hồ biết suy nghĩ trong lòng Lục Duệ cười nói: "Cậu yên tâm, Đường bộ trưởng nói, không phải chuyện xấu, tôi phỏng chừng ngay mấy ngày nay, bộ tổ chức tỉnh ủy sẽ tìm cậu nói chuyện."
Lục Duệ ngẩn ra, mãi đến lúc Lâm Thiên Hoa cúp điện thoại hắn cũng không có hồi phục lại.
Trở lại phòng của khách sạn, Hướng Vũ và Trương Thiên Hào thấy Lục Duệ có chút thất hồn lạc phách, không khỏi kỳ quái nói: "Làm sao vậy?"
Lắc đầu, Lục Duệ cười cười nói "Không có việc gì, chỉ là có chút mệt."
Trương Thiên Hào gật đầu: "Ài, có thể không mệt sao? Chức vị cũng là lao lực."
Hướng Vũ Đã cũng lăn lộn không ít năm tại sở tài chính tỉnh cười ha ha: "Trương ca, lời này của anh không đúng, chức vị không phải là vì bận sao? Nếu như để cho anh mỗi ngày ngồi ở trong phòng làm việc cái gì cũng không làm, anh cảm thấy mình có thể chịu được sao?"
Trương Thiên Hào nở nụ cười: "Cũng đúng, lão tử cũng là không thích cái loại phế vật chiếm hầm cầu không dội nước, tôi nói Tiểu Lục này, cậu cũng đừng lo lắng, anh tôi nhìn trúng cậu, không nói cái khác, chỉ là mấy thứ trong đầu tên nhóc cậu, dân chúng địa phương nơi cậu làm quan, phát tài làm giàu đó là chuyện sớm muộn."
Mấy ngày nay mọi người luôn ở cùng một chỗ, Lục Duệ trong ngôn ngữ đem ý nghĩ làm sao phát triển kinh tế địa phương của mình nói qua một ít với bọn họ, khiến cho Trương Thiên Hào và Hướng Vũ kiến thức rộng rãi cũng bội phục không ngớt.
Cho nên mới có lời nói như thế.
Then chốt nhất chính là, trong quan trường một lần đề bạt đa số là phải xem chiến tích, Trương Thiên Hào và Hướng Vũ rõ ràng, Lục Duệ bất quá chỉ cần một sân khấu mà thôi.
Ngày hôm nay gặp mặt là có nguyên nhân, Trương Thiên Hào ít ngày nữa sẽ về nhà đính hôn, vị hôn thê Ngô Tĩnh, thiên kim của phó bí thư tỉnh ủy Tây Xuyên Ngô Viễn Phương, cháu gái của nguyên phó tổng lý quốc gia Khương Bác Nguyên, đã từng là cao tài sinh của Kinh Hoa Đại Học, sau khi tự mình mở một công ty internet.
"Lại nói tiếp, anh cùng Ngô Tĩnh kia đã gặp mặt chưa?" Lục Duệ uống một ngụm rượu, cười nói với Trương Thiên Hào.
Trương Thiên Hào gật đầu: "Từ nhỏ đã quen biết, cô ấy là loại con gái ngoan ngoãn, được rồi, thời gian đính hôn định tại mười lăm tháng sau, đến lúc đó cậu cùng Hướng Vũ nếu như có thời gian, thì cùng nhau đến đi."
Lục Duệ cười: "anh yên tâm, ngày đại hỉ của anh, huynh đệ sao có thể không đi được."
Sáng sớm ngày hôm sau, Lục Duệ còn chưa rời giường thì đã bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cầm lấy điện thoại lại phát hiện là một dãy số xa lạ.
Nhấn nút nghe, Lục Duệ mở miệng nói: "Xin chào."
Bên kia điện thoại là một giọng nam uy nghiêm: "Lục Duệ đồng chí sao? Tôi là bộ tổ chức tỉnh ủy, mời mười giờ đúng đến bộ tổ chức tỉnh ủy một chút."
Cái gì? Bộ tổ chức tỉnh ủy?
Lục Duệ ngây ngẩn cả người, trong đầu ngay lập tức hiện lên một sự thật không thể tin được, lẽ nào, hướng đi của mình đã định ra sao?
Đi bộ tổ chức tỉnh ủy nói chuyện, ý tứ là mình gần được điều chỉnh công tác, mà từ tin tức của Lâm Thiên Nam chỗ đó, Lục Duệ tin tưởng, lần này điều chỉnh công tác của mình hẳn là phát triển theo hướng tốt.
Đơn giản thu dọn một chút, Lục Duệ chạy tới bộ tổ chức tỉnh ủy.
Nói ra mục đích của chính mình với bảo vệ cửa, Lục Duệ được người đưa vào trong một phòng làm việc, một người phụ nữ trung niên đại khái hơn bốn mươi tuổi ngồi sau bàn làm việc, thấy Lục Duệ tiến đến cười ha ha: “Là Lục Duệ đồng chí à?"
Lục Duệ gật đầu, kính cẩn nói: "Chào ngài, tôi là Lục Duệ đến từ thành phố Dương Minh."
Người nọ gật đầu: "Tôi là Kiều Ngọc Yến, là sở trưởng sở hai cán bộ của bộ tổ chức tỉnh ủy, lần này, đại biểu tổ chức nói chuyện với cậu.
Lục Duệ đồng chí, mời ngồi."
Cẩn thận ngồi xuống ghế, Lục Duệ nhìn vị Kiều sở trưởng trước mặt, thần sắc mang theo một tia khẩn trương.
Tựa như rất thoả mãn đối với loại biểu hiện này của Lục Duệ, Kiều Ngọc Yến cười nói: "Lục Duệ đồng chí, thành tích cậu đạt được tại trấn