"Bí thư Đào, lời này của ngài tôi sao nghe không hiểu?" Bí thư Ủy ban kiểm tra Chu Kiến Dân trong ánh mắt kinh ngạc của người bên cạnh mở miệng nói.
Tất cả mọi người ngẩn ra, bởi vì Chu Kiến Dân trước giờ luôn không nghiên về bất kỳ ai, cộng với Vương Quân của bộ vũ trang, hai người này mỗi một lần trên cuộc họp thường ủy có biểu quyết thì đều bỏ phiếu trắng, dần dà, mọi người cũng quen với điều này rồi.
Nhưng không ngờ hôm nay Chu Kiến Dân lại Đào Ngọc Cường bí thư huyện ủy Đào Ngọc Cường.
Huyện trưởng Lý Tú Quân lập tức cảm thấy giống như trời bừng sáng trở lại, mở miệng nói: "Đồng chí Kiến Dân có ý kiến gì thì cứ nói ra, chúng ta cùng nhau nghiên cứu."
Hắn hiện tại trong lòng mặc dù có chút bất ngờ, nhưng cũng rất kinh hỉ, làm sao mà ngờ được Chu Kiến Dân lúc này lại nhảy ra, có điều chỉ cần có người đối nghịch với Đào Ngọc Cường thì mình bất kể là như thế nào cũng phải ủng hộ.
" Đồng chí Kiến Dân có ý kiến gì?" Sắc mặt của Đào Ngọc Cường có chút không vui, hắn lúc này cau mày, nhìn thoáng qua Chu Kiến Dân, không minh bạch vì sao Chu Kiến Dân vào lúc này lại nhảy ra, dù sao mình trong cuộc họp thường ủy chiếm sáu ghế, lúc này nếu hắn phản đối, chỉ sợ cũng không có tác dụng gì,
Chu Kiến Dân cười ha ha.
Nhìn Đào Ngọc Cường nói: "Bí thư Đào tôi không phải phản đối đồng chí Điền Lỗi ở lại huyện lý, ý của của tôi là đồng chí Điền Lỗi là cảnh sát thì nên ở lại nghênh đón sự kiểm tra của lãnh đạo tỉnh ủy, đồng chí Đoạn Hải thì sao? Thị ủy tổ chức huấn luyện cán bộ kinh tế, hắn là không đi cục tài chính nếu không đi thì chỉ sợ không hay lắm?"
Gì cơ?
Không chỉ là Đào Ngọc Cường, ngay cả Lý Tú Quân cũng ngẩn ra,
Chu Kiến Dân này giở trò gì vậy?
"Lão Chu, ý của anh là?" Sắc mặt của Lý Tú Quân rất kỳ quái, bất kể Chu Kiến Dân vì sao lại nhảy ra, nhưng đề pháp của hắn vẫn khiến Lý Tú Quân cảm thấy hứng thú.
Không chỉ là hắn, lúc này Đào Ngọc Cường tựa hồ cũng nghĩ tới gì đó, nhìn thoáng qua Chu Kiến Dân, Đào Ngọc Cường khi Lý Tú Quân lên tiếng cũng nhíu chặt mày, khác với Lý Tú Quân chỉ cảm thấy hứng thú, Đào Ngọc Cường lăn lộn lâu năm trên quan trường cảm thấy trong chuyện này có chỗ không đúng.
Chu Kiến Dân không phải người của Lý Tú Quân! Đào Ngọc Cường có thể nói một cách khẳng định, chỉ là hắn nghĩ không thông, nếu không phải là người của Lý Tú Quân thì Chu Kiến Dân vì sao lại muốn nhảy ra?
Liền nghe thấy Chu Kiến Dân chậm rãi nói: "Ý kiến của tôi là đồng chí Điền Lỗi tiếp tục công tác ở đồn công an Hòa Bình, chuyện này không có nghi vấn gì.
Về phần an bài cho đồng chí Đoạn Hải.
Tôi thấy vẫn nên thảo luận."
Đào Ngọc Cường biến sắc, hắn ngàn vạn lần không ngờ chuyện lại xuất hiện biến hóa như vậy, Chu Kiến Dân không ngờ lại chơi đòn này!
Cuộc họp thường ủy Hôm nay thật sự làquá kỳ lạ.
Đầu tiên là Lục Duệ mạc danh kỳ diệu phản bội, khiến đám người Lý Tú Quân ăn quả đắng không nhỏ, ngờ lại giữ Điền Lỗi ở lại, nhưng bất ngờ là, Chu Kiến Dân lại ra tay đối phó Đoạn Hải, phải biết rằng một câu vừa rồi của hắn rất có ý tứ, chuyện của Điền Lỗi thông qua hắn không có ý kiến, nhưng lại khăng khăng phản đối Đoạn Hải không tới trường đảng, đây nói rõ là đang nhằm vào Đoạn Hải.
" Đồng chí Kiến Dân, điều này còn cần thảo luận ư? Vừa rồi không phải đã biểu quyết xong rồi ư?" Đào Ngọc Cường cười khan một tiếng, thản nhiên nói.
Nhưng trong lòng lại không biết vì sao nổi lên cảm giác bất an.
Chuyện Vốn ván đã đóng thuyền bỗng nhiên phát sinh biến hóa như vậy, Trần Thành và Lý Tú Quân nhìn nhau một cái, trong ánh mắt của hai người đều hiện ra vẻ kỳ lạ.
Chu Kiến Dân hôm nay hình như uống nhầm thuốc, nghe thấy lời nói của Đào Ngọc Cường th không chút do dự gật đầu nói: " Tôi cảm thấy rất cần, nguyên tắc của đảng ta luôn luôn là chế độ tập trung dân chủ, bí thư Đào, tôi tin ngài cũng nghĩ như vậy!"
Đào Ngọc Cường bị những lời này của hắn làm cho ngây đơ, lại nghĩ mình vừa rồi trên cuộc họp thường ủy đã chiếm cục diện chủ động, trong lòng hừ lạnh một tiếng rồi gật đầu nói: "Vậy được rồi, chuyện này sẽ biểu quyết lại, ai đồng ý đồng chí Đoạn Hải tới trường đảng thị ủy học tập thì xin giơ tay."
Bí thư Ủy ban kiểm tra Chu Kiến Dân mỉm cười, giơ tay đầu tiên.
Huyện trưởng Lý Tú Quân va bộ trưởng tổ chức Trần Thành nhìn nhau, cùng giơ tay lên.
Sau đó, bí thư Ủy ban chính pháp Điền Hoa hừ lạnh một tiếng, nhìn thoáng qua bí thư huyện ủy Đào Ngọc Cường, trong lòng mắng thầm: "Con trai của Lão tử không đi được thì thủ hạ của ngươi cũng đừng hòng có được chỗ tốt." Hán cũng giơ tay.
Đào Ngọc Cường nhìn bốn người này giơ tay thì cười nói: "Bốn phiếu tán thành, như vậy,,,"
Vào lúc này, một giọng nói đột ngột vang lên: "Bí thư Đào, còn tôi nữa mà!"
Mọi người sửng sốt, đều dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn nam nhân trung niên trước giờ trên cuộc họp thường ủy chỉ nhắm mắt ngủ kia, hắn mặt đầy râu ria, hai mắt sáng ngời có thần, trong ánh mắt nhìn Đào Ngọc Cường hiện lên vẻ cười cợt, chậm rãi mở miệng nói: "Tôi đồng ý để đi Đoạn Hải tới trường đảng thị ủy học tập."
Nói xong hắn lại ngậm miệng, khôi phục bộ dạng vừa rồi.
Vương Quân của Bộ vũ trang!
Lại một quả bom nổ trong phòng họp huyện ủy huyện Đại Hồng!
Chén trà trong tay Đào Ngọc Cường run run, mấy giọt nước nhỏ xuống quần hắn, chậm rãi ngẩng đầu, Đào Ngọc Cường nhìn thoáng qua Vương Quân, nói: "Nếu đồng chí Vương Quân cũng đồng ý, như vậy đã có năm phiếu tán thành, đồng chí đồng chí có ý kiến gì không?"
Không biết vì sao, hắn lại nhìn Lục Duệ từ đầu tới cuối đều một mực im lặng không nói gì, trong lòng không ngờ nổi lên dự cảm xấu.
Vào lúc này, Đào Ngọc Cường chú ý tới một chuyện