Hai người còn nói một hồi nói, Lục Duệ cười ha ha: "Xem ra sau này không thể gọi ngài bí thư, phải gọi khu trưởng."
Nói xong, do dự một chút còn nói thêm: "Bằng không ngài suy nghĩ lại, tôi mới từ trường học đi ra, không có kinh nghiệm công tác gì, năng lực khẳng định có chổ không đủ, tôi thật ra không có vấn đề gì, chỉ sợ thêm phiền phức cho ngài.
Nếu không, ngài tìm một người quen thuộc tình huống, cũng không ầm ĩ ra chê cười."
Âu Văn Hải nghe những lời này, nhất thời hài lòng cười ha ha lên, tên nhóc Lục Duệ này vừa tốt nghiệp, thái độ làm người xử sự có vài phần chân thành, tuy rằng kinh nghiệm công tác thiếu một chút, thế nhưng cũng không quan hệ gì, làm thư ký, trung tâm với mình mới là quan trọng nhất, năng lực thiếu chút cũng không sao cả.
tên nhóc Lục Duệ này mọi chuyện đều lo lắng cho mình, cũng là một người thư ký tốt khó có được.
"Tên nhóc cậu, trở về chuẩn bị đi, ngày mai bắt đầu đi làm." Âu Văn Hải vung tay lên, làm quyết định, "Ai cũng không nói sinh ra là biết làm công tác, làm công tác đều là chưa từng có kinh nghiệm đến có kinh nghiệm.
Hơn nữa, cậu không hiểu có thể học, huống chi tất cả cót`.
Cứ định như thế, cậu trở về chuẩn bị một chút, quay đầu lại tôi chủ nhiệm chính phủ khu an bài tất cả cho cậu."
Lục Duệ thấy thế liền không cần phải nhiều lời nữa, cười cười nói: "Được, vậy tôi sau này đã có thể theo ngài sinh hoạt, ông chủ!"
Hắn toát ra một câu như thế có chút đẹp đẽ, Âu Văn Hải ngược lại nghĩ rất thân thiết, lời này mặc dù có hiềm nghi vuốt mông ngựa, thế nhưng cũng có thể nhìn ra được là xuất ra từ thật tình của Lục Duệ.
Âu Văn Hải đang cười, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, nhất thời làm khuôn mặt tươi cười của ông lập tức trầm xuống, lộ ra biểu tình uy nghiêm, ho khan một tiếng nói: "Tiến vào."
Đi vào là phó chủ nhiệm phòng làm việc chính phủ khu Hà Đông Tiến, Lý Hiếu Đức bị bắt giữ, thì ra chủ nhiệm phòng làm việc chính phủ Hàn Văn Thành cũng bị liên lụy, đang tiếp thu thẩm tra.
Lúc này công tác của phòng làm việc chính phủ, đều là do Hà Đông Tiến chủ trì, gã tuy rằng không phải người của Lý Hiếu Đức, nhưng mà cũng rõ ràng đạo lý vua nào triều thần nấy, gã là người do khu trưởng tiền nhậm đề bạt lên, tuy rằng tạm thời không có bị xử lý, thế nhưng đợi khi Âu Văn Hải đem tất cả công tác làm xong, rất có khả năng sẽ điều chỉnh công tác của gã.
Hà Đông Tiến năm nay chỉ mới hơn ba mươi, là độ tuổi hoàng kim của một quan viên, nếu như không có chuyện lần này của Lý Hiếu Đức, tối thiểu đợi khi Vũ Sĩ Ngân về hưu, lúc Lý Hiếu Đức tiếp nhận chức vụ bí thư, Hà Đông Tiến cũng có thể được một phó khu trưởng hoặc là bí thư đảng ủy hương thực quyền, cho dù sau này xét tư lịch, cũng có thể đến phó chủ nhiệm, nói không chừng còn có thể trở thành thường ủy khu ủy.
Hiện tại vấn đề tương đối nghiêm trọng là Âu Văn Hải tựa như có địa vị rất lớn, vốn dĩ cái khu Đông Phong này là thiên hạ của cán bộ bản địa Mộc Dương, bí thư khu uỷ Vũ Sĩ Ngân tới gần về hưu, khu trưởng Lý Hiếu Đức là cán bộ có hi vọng nhất tiếp nhận chức vụ, thế nhưng hiện tại xảy ra việc này, cấp trên phái xuống nhân vật số một như thế, lại có thể vẫn là từ phó bí thư đảng ủy hương phía dưới đề bạt lên.
Mà phó bí thư Mã Quốc Lực được tiếng hô cao nhất lần này không chỉ có thất bại thảm hại, thậm chí còn trước đó ngay cả một chút tin tức cũng không có.
Đủ thấy lực lượng phía sau của vị khu trưởng tân nhậm này, là nguyên nhân có thể khiến cho tất cả lãnh đạo thị ủy phải thỏa hiệp.
Đối mặt một người như vậy, Hà Đông Tiến thật sự là có chút không biết nên làm thế nào cho phải.
Vừa rồi lúc Lục Duệ theo Âu Văn Hải lên lầu gã có thấy, tuy rằng không nhận ra người thanh niên này, thế nhưng thấy Âu Văn Hải tiền nhiệm mang theo hắn, Hà Đông Tiến chỉ biết, mình có thể từ trên người của người thanh niên này nhận được một chút tin tức.
Người tuổi trẻ kinh nghiệm