"Bí thư Hoàng, vị này là bí thư huyện ủy Đại Hồng, đồng chí Đào Ngọc Cường." Bí thư thị ủy Tất Phương Trương Hạo Vinh mỉm cười giới thiệu v Hoàng Thế Hùng.
Không hề còn bộ dạng nghiêm túc như vừa r ở trước mặt mọi người của huyện ủy Đại Hồng.
Hoàng Thế Hùng nhìn nhìn Đào Ngọc Cường đ nở nụ cười hèn mọn trước mặt mình, ừ một tiếng, trên mặt hiện ra một nụ cười ý vị thâm trường, vươn tay ra.
Đào Ngọc Cường tất nhiên không dám chậm trễ, không đợi bàn tay của Hoàng Thế Hùng bàn tay trước mặt mình đã giơ hai tay nghênh đón, thậm chí còn cong người xuống, cung kính ân cần thăm hỏi: "Chào Bí thư Hoàng, tôi là Đào Ngọc Cường của huyện Đại Hồng."
Lục Duệ từ phía sau nhìn lên, chỉ thấy Hoàng Thế Hùng không hề nhìn bất kỳ ai, nhưng trong nháy mắt y vươn tay ra, tất cả cán bộ đều ưỡn thẳng người, giống như ánh mắt của Hoàng Thế Hùng đang nhìn lên người mình vậy.
Đào Ngọc Cường dứng trước mặt Hoàng Thế Hùng thì càng như vậy, tuy rằng Hoàng Thế Hùng chỉ mỉm cười với mình, nhưng hắn lại cảm thấy giống như có một cỗ cường đại cực kỳ cường đại từ bốn phương tám hướng bao phủ lên người mình, khiến mình có cảm giác như ngạt thở.
Loại áp lực này là vô hình, đến từ chính khí trường của bản thân Hoàng Thế Hùng.
Dùng danh ngôn trên mạng từ kiếp trước của Lục Duệ mà nói thì cái này gọi là vương bát chi khí.
Thời gian Đào Ngọc Cường và Hoàng Thế Hùng bắt tay không, chỉ nhẹ nhàng nắm cái rồi bỏ ra, giống như điểm tới là dừng.
Lãnh đạo bắt tay v bắt tay cũng có học vấn, đối với cấp dưới được coi trọng thì bình thường sẽ nắm rất chặt, hơn nữa còn động viên một phen, thái độ của Hoàng Thế Hùng hôm nay nói rõ là căn bản không thèm để ý tới Đào Ngọc Cường.
Đào Ngọc Cường tất nhiên không dám biểu hiện sự lo lắng trong lòng ra ngoài, trên mặt vẫn nở nụ cười khiêm cung.
Bí thư Hoàng, vị này là huyện trưởng huyện Đại Hồng Lý Tú Quân." Trương Hạo Vinh tiếp tục giới thiệu.
Lý Tú Quân đồng dạng bước nhanh về phía trước, hai tay nắm chặt tay Hoàng Thế Hùng, cung kính nói: "Bí thư Hoàng, tôi là Lý Tú Quân." Đồng dạng, Hoàng Thế Hùng vẫn chạm lướt tay Lý Tú Quân một cách rồi thôi.
"Bí thư Hoàng, vị này là phó bí thư huyện ủy huyện Đại Hồng, đồng chí Phương Nhân Quý." Ngoài dự đoán của mọi người, Trương Hạo Vinh không ngờ bỏ qua bí thư huyện ủy Lục Duệ, giới thiệu tới Phương Nhân Quý luôn.
Các thường ủy thị ủy Tất Phương sau lưng hắn biến sắc, ngay cả các thường ủy huyện ủy huyện Đại Hồng sắc mặt cũng trở nên cổ quái.
Dựa theo quy củ, Lục Duệ là người xếp thứ ba sẽ bắt tay sau huyện trưởng Lý Tú Quân, nhưng Trương Hạo Vinh như vậy như vậy, lập tức khiến cho người hữu tâm cảm thấyđược gì đó.
Chỉ có điều, các thường ủy huyện ủy nghĩ là Lục Duệ khẳng định đã đắc tội với bí thư thị ủy, mà các thường ủy các thường ủy thì cảm thấy, Trương Hạo Vinh đây là đang giữ thể diện cho người của mình.
Chỉ là không ai chú ý tới, mấy thường ủy tỉnh ủy đứng sau lưng Hoàng Thế Hùng đều hơi nhíu mày, thường ủy tỉnh ủy, bộ trưởng tổ chức Đường Ba và thường ủy tỉnh ủy, bí thư Ủy ban kiểm tra Kiều Nhâm Lương nhìn nhau một cái, một chút vẻ mặt cổ quái.
Trương Hạo Vinh tất nhiên không chú ý tới những điều này, hắn vẫn tiếp tục giới thiệu với Hoàng Thế Hùng: "Đồng chí Phương Nhân Quý là cán bộ kỳ cựu của huyện Đại Hồng, từ trước tới nay công tác rất cố gắng, cũng giành được thành tích không tồi..."
Hoàng Thế Hùng mặt không chút thay đổi ừ một tiếng, vươn tay vỗ lên vai Phương Nhân Quý: "Tiếp tục nỗ lực lên."
Phương Nhân Quý được Hoàng Thế Hùng vỗ như vậy, trong lòng lập tức kích động, thành tích của mình có thể được bí thư tỉnh ủy tán thành, một câu cổ vũ năm chữ lập tức khiến hắn kích động không thôi, liên tục gật đầu liên tục gật đầu: "Cảm tạ bí thư Hoàng, cảm tạ bí thư Hoàng."
Lướt qua Phương Nhân Quý, Hoàng Thế Hùng tiếp tục tiến về phía trước, lãnh đạo tỉnh ủy phía sau cũng theo trình tự bắt tay với đám người Đào Ngọc Cường.
Đến phiên Lục Duệ, Trương Hạo Vinh ở bên cạnh há miệng đang định lên tiếng thì thấy Hoàng Thế Hùng cười nó: "Đồng chí tiểu Lục, chúng ta lại gặp nhau rồi."
Mọi người sửng sốt, sắc mặt của Trương Hạo Vinh thì khẽ biến, hắn tất nhiên biết lúc trước trên lễ tốt nghiệp trường đảng đã có chuyện gì, chỉ có điều căn cứ vào tin tức mình nhận được, Lục Duệ này chỉ là bởi vì công tác cùng với cháu gái của bí thư Hoàng, cho nên mới được bí thư Hoàng coi trọng.
Nhưng tựa hồ từ trong ngữ khí vừa rồi của Hoàng Thế Hùng, Trương Hạo Vinh nhạy bén nhận ra được quan hệ giữa hai người chỉ sợ so với mình tưởng tượng thì thân mật hơn nhiều.
"Bí thư Hoàng, vị này là phó bí thư huyện ủy huyện Đại Hồng..." Trương Hạo Vinh mỉm cười chỉ vào Lục Duệ, đang muốn giới thiệu cho Hoàng Thế Hùng, nhưng không ngờ rằng Hoàng Thế Hùng đã ngắt lời: "Không cần giới thiệu, tiểu tử này không lạ gì với tôi, Lục Duệ phải không, nổi danh tuổi trẻ mà thành thạo ở trường đảng."
Nói xong, Hoàng Thế Hùng kéo tay Lục Duệ cười nói: "Chuyện Lần này, cậu làm không tồi, tỉnh ủy rất hài lòng, tôi cũng rất hài lòng."
Khiêm tốn cười khiêm tốn, lúc này đối mặt với Hoàng Thế Hùng hắn đã không còn khẩn trương như lần đầu, hơn nữa, ngay cả người có công khai quốc là Lam lão, Chu lão và Lâm lão mình đều gặp rồi, đối mặt với Hoàng Thế Hùng Lục Duệ đã không còn cảm giác khẩn trương đứng ngồi không yên.
" Đều lãnh đạo chỉ huy đúng cách, tôi chỉ biết làm việc mình được giao thôi." Lục Duệ cầm tay Hoàng Thế Hùng, khiêm tốn nói.
" Ha ha, cậu thanh niên này sao mà giỏi thế, quá mức lão thành rồi, một chút nhuệ khí của thiếu niên đắc chí cũng không có, nghe nói cậu xây dựng nông nghiệp rất giỏi, ở huyện Thuận An tôi được mở mang không ít kiến thức, sao, ở huyện Đại Hồng này có ý tưởng gì không?" Thái độ đối đãi với Lục