"Sao có thể?"
Lục Duệ lầm bầm trong miệng, Liêu Hâm Diễm tựa hồ cảm thấy rất bình thường với loại phản ứng này của Lục Duệ, mỉm cười cầm chén rượu lên tự rót tự uống.
Cả nửa ngày sau, Lục Duệ mới tỉnh táo lại, cười khổ nói: "Anh Liêu, tin tức này của anh quả thực rất có tính bùng nổ, Lưu Bân hắn! "
Liêu Hâm Diễm cười khẽ: "Thì sao? Không ngờ à?"
Lục Duệ gật đầu: "Đâu chỉ không ngờ, quả thực chính là thật to bất ngờ to lớn, hai người bọn họ có thể có quan hệ gắn kết, đúng là quá ly kỳ.
"
Cười ha ha, Liêu Hâm Diễm trêu: "Tiểu cô kia của tôi là người rất lợi hại, tôi trước đây cũng bị cô ta bắt nạt, ngày lành của Lưu Bân chắc là không còn nhiều đâu.
"
"Đúng vậy, có anh rể như vậy, uy phong nhỏ mới là lạ.
" Ở trong lòng Lục Duệ oán thầm không thôi, nhưng lại không biết mình hoàn toàn đã đoán sai phương hướng.
Hai người nếu đã thành thật với nhau, tất nhiên không có xa cách gì, Lục Duệ giải thích một chút với Liêu Hâm Diễm, Vương Mậu Đức sau khi vào thường ủy, phía cục công an Liêu Hâm Diễm không cần lo lắng, Lục Duệ cười nói: "Tôi sẽ nói với Vương Mậu Đức, anh Liêu cứ yên tâm, nếu thằng ôn này dám ho he tôi sẽ thu thập hắn.
"
Liêu Hâm Diễm gật đầu: "Có những lời này của cậu tôi an tâm , đúng rồi, cậu cảm thấy nữ nhân Từ Nhân Anh này thế nào?"
Lục Duệ sửng sốt, trong đầu nhớ tới vị chủ nhiệm văn phòng huyện ủy thông minh tháo vát, bất đắc dĩ lắc đầu: "Cô ta là tâm phúc của bí thư Đào, không thể ngả về phía chúng ta.
"
Tuy rằng Từ Đại Phú là người của mình, nhưng không có nghĩa là Từ Nhân Anh có thể ủng hộ mình, chuyện này Lục Duệ đã sớm biết, có lẽ Từ Nhân Anh có chút thiện ý với mình, nhưng dưới tình huống liên quan đến tới lập trường, cô ta khẳng định sẽ lựa chọn ủng hộ bí thư huyện ủy Đào Ngọc Cường, dù sao chủ nhiệm văn phòng huyện ủy nếu như không phải người của bí thư huyện ủy, bí thư huyện ủy này cũng không còn nghĩa lý gì.
Liêu Hâm Diễm gia nhập, đối với Lục Duệ mà nói có ý nghĩa trọng đại, nếu như nếu như kế hoạch của đối phương, một khi Liêu Hâm Diễm gia nhập vào bên Đào Ngọc Cường, trên cuộc họp thường ủy Lục Duệ sẽ triệt để mấtđi quyền lên tiếng, nhưng hiện tại xuất hiện tình trạng như vậy, tối thiểu cũng cam đoan trên cuộc họp thường ủy có thể đứng ở thế bất bại.
Lại nói tiếp, Lục Duệ thực sự đã cảm thấy chán ghét với loại đấu tranh chính trị này, điều hắn cần nghĩ là làm như thế nào mới hoàn thành được nhắc nhở của Hoàng Thế Hùng, phát triển kinh tế của huyện Đại Hồng, để người dân có nhiều lợi ích thực tế hơn, so với quyền lực tranh đoạt quyền lực với bí thư huyện ủy Đào Ngọc Cường, đối với Lục Duệ mà nói, thật giống như lẫn lộn đầu đuôi.
Theo hắn, mình có thể vào lúc hai mươi ba tuổi thành phó bí thư huyện ủy, đã là vận khí quá tốt rồi, dục vọng đối với quyền lợi với theo Lục Duệ mà nói thì chỉ là trò cưới, quyền lực lớn hơn cũng có nghĩa là trách nhiệm lớn hơn.
Vị trí của Một quan viên càng cao, trách nhiệm phải gánh vác cũng càng lớn, bí thư huyện ủy chỉ phụ trách dân cư một huyện, bí thư thị ủy thì phải cân nhắc tới sinh kế của trăm vạn người trên toàn thành phố, về phần lãnh đạo tỉnh ủy, bọn họ mỗi thời mỗi khắc đều phải đối mặt với trách nhiệm phát triển cho hơn một ngàn vạn dân cư trong toàn tỉnh, quyền lực là một con dao hai lưỡi, cho anh khoái cảm được vạn người kính ngưỡng, đồng thời cũng hạ trách nhiệm tương ứng lên vai anh.
Dựa theo suy nghĩ của Lục Duệ, mình chỉ cần làm tốt nghiệp trồng rau nuôi súc vật của huyện Đại Hồng, để kinh tế của huyện Đại Hồng đi lên, đó chính là hoàn thành nhiệm vụ của mình rồi, về phần chuyện sau này, cứ đi bước nào hay bươc đấy.
Nhưng tình huống hiện tại cho thấy, đám người Đào Ngọc Cường không định để cho hắn được thoải mái ngồi đó, rõ ràng là muốn hắn xảy ra vấn đề, hơn nữa còn không phải là loại thủ đoạn quang minh chính đại, hoàn toàn là dùng cách âm hiểm chơi xấu.
Đây là chuyện Lục Duệ không thể dễ dàng bỏ qua, hắn không hy vọng tất cả những gì mình khó khăn lắm mới có được lại bởi vì chuyện gì đó mà xuất hiện vấn đề, hiện tại điều hắn nghĩ đến chính là minh ít nhất cũng phải có một loại quyền lên tiếng trên cuộc họp thường ủy.
Đối với chuyện Lý Tú Quân vì sao bỗng nhiên liên thủ với đám người Đào Ngọc Cường, Lục Duệ tuy rằng không rõ lắm, nhưng những lời Liêu Hâm Diễm nói lại cho hắn một gợi ý, cái gọi là trung thành, chẳng qua chỉ là cái lợi của phản bội quá thấp mà thôi, chỉ cần có đủ lợi ích, tin rằng Lý Tú Quân khẳng định sẽ quay về phía mình, ít nhất, sau khi thị ủy hạ quyết định, Lý Tú Quân khẳng định sẽ hận Đào Ngọc Cường tới thấu xương, mặc dù sẽ không ngả về phía mình, nhưng cũng sẽ không giúp Đào Ngọc Cường nữa.
Quyết định của Thị ủy còn phải chờ một đoạn thời gian, ít nhất cũng phải trong vòng nửa tháng, Lục Duệ lại rất trông ngóng, bởi vì hắn phải tới thành phố Tất Phương hội hợp với Lưu Bân, cùng nhau tới tham gia lễ đính hôn của Trương Thiên Hào.
Máy bay đi xuyên qua biển mây, Lục Duệ và Lưu Bân hai người ngồi trong khoang hạng nhất, ngắm nghía những nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp đi qua đi lại, Lục Duệ nhìn về phía Lưu Bân: "Anh Lưu, anh Trương đã đính hôn rồi, anh lúc nào thì kết hôn?"
Lưu Bân lắc đầu bất đắc dĩ: "Việc này tôi không quyết định được, phải chờ lão gia tử, hơn nữa, nghe nói vợ chưa cưới của tôi sẽ tham gia quân ngũ, cậu nói xem, con gái con đứa ai lại đi làm lính? Mua đao chơi súng, làm gì còn dáng vẻ một thục nữ.
"
Lục Duệ mỉm cười: "Cái này cũng khó nói, anh chưa nghe qua câu , không thích hồng trang thích vũ trang à.
"
Nói xong Những lời này, liền nghe thấy Lưu Bân