"Đầu gỗ, anh sao lại đến Hàn Quốc?" Bao Hằng vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lục Duệ trước mặt, hỏi.
Lúc này hai người bọn họ đang ngồi trong một văn phòng của công ty Starmuseum, nhìn văn phòng trang hoàng xa hoa này, Lục Duệ lắc đầu: "Anh không phải là thành viên hội động quản trị à? Sao còn có văn phòng ở đây?"
Bao Hằng nở nụ cười giả tạo: "Nhàn rỗi không có gì làm, tôi hiện tại thường trú ở đây, khụ khụ, ngôi sao nhiều quá mà.
"
Trợn mắt khinh thường, Lục Duệ quá rõ ràng tâm tư của người này, giới giải trí quanh co lòng vòng, xem ra Hàn Quốc cũng không thể ngoại lệ.
" Anh sao lại chạy tới Hàn Quốc? Nghe nói anh bị điều đến kinh thành, có gặp tên tiểu tử Trần Cường đó không?" Bao Hằng thực sự giống như một đứa trẻ con, không ngừng hỏi Lục Duệ.
Lục Duệ hiểu, người này sống ở nước ngoài lâu không gặp người quen, cho nên mới kích động như vậy.
Cười cười, Lục Duệ nói: "Tôi là theo một đoàn giao lưu viếng thăm tới.
"
" Đoàn viếng thăm?" Bao Hằng nhìn thoáng qua Lục Duệ, biết hắn là không muốn nói, có điều nơi này quả thực không phải là chỗ nói chuyện, khẽ cười nói: "Được rồi, có chuyện gì thì để tối nói, anh lần này có thể ở đây bao lâu?"
Lục Duệ cười nói: "Chắc là khoảng mười ngày, tôi có việc cần anh giúp.
"
Bao Hằng gật đầu: "Được rồi, buổi tối mở tiêc tẩy trần cho anh, thuận đường giới thiệu cho anh mấy người.
"
Nhìn thấy ánh mắt cổ quái của Lục Duệ, Bao Hằng bất đắc dĩ lắc đầu: "Không phải loại như anh nghĩ đâu, đều là tam tinh cả, gia của tập đoàn CJ, sau này anh muốn đầu tư gì thì cũng tiện liên hệ.
"
Lục Duệ cười ha ha, chỉ vào Bao Hằng nói: "Anh cũng thật là, cái này cũng để tôi nghĩ tới rồi.
"
Nói xong, Lục Duệ lại như nhớ tới gì đó: "Đứa bé bị tôi cản trở biểu diễn đó anh giúp tôi nói một tiếng với nói với Lý Tú Mãn, để cô ta vào công ty, tôi quen cô ta.
"
Bao Hằng gật đầu: "Loại chuyện này không có gì, tẹo tôi nói một tiếng là được.
"
Hai người cùng nhau rời khỏi văn phòng, khi tới dưới lầu Lục Duệ cười cười nói với bảo vệ đang cúi đầu với Bao Hằng: "Thứ đó có thể trả lại cho tôi chưa?"
Bảo vệ cung kính đưa hành lý cho Lục Duệ, mỉm cười nói: "Đây cũng là chức trách của chúng tôi, mong ngài tha thứ.
"
Lục Duệ tất nhiên sẽ không so đo với tiểu nhân vật như vậy, dù sao người ta cũng là kiếm ăn, có chỗ khó xử của mình, mỉm cười nhận lấy đồ, Lục Duệ mỉm cười gật đầu với Bao Hằng rồi hanhưng người cùng nhau rời khỏi trụ sở công ty giải trí Starmuseum.
Ngồi trong biệt thự rộng lớn của Bao Hằng, Lục Duệ nhìn Bao Hằng đưa mấy chai rượu quý cho mình, nói là lần trước cá tháng, nhìn ra được, Bao Hằng thực sự rất nhớ nhà.
"Nếu như ở đây không bận gì thì về nhà một chuyến đi.
"
Lục Duệ chậm rãi nói.
Bao Hằng gật đầu: "Trong lòng tôi cũng biết, lão gia tử gần đây đã sắp tới thời điểm mấu chốt rồi, tôi không về cũng đỡ phiền cho ông ấy.
" Nói xong cười cười tự giễu.
Lục Duệ trầm mặc, liền nghe thấy Bao Hằng hỏi: "Sao lại muốn được điều tới Đoàn Trung ương? Đừng nói với tôi là điều động bình thường, tôi không phải là kẻ ngu, đoán được có gì đó mờ ám.
"
Thương trường như chiến trường, Bao Hằng rèn luyện mấy năm trong thương trường đã không còn là loại hoàn khố chỉ biết sống phóng túng nữa, đối với chuyện Lục Duệ sau khi bị điều đi nơi khác thì tới đây, hắn sao có thể không sinh ra nghi hoặc?
Lục Duệ cười nói: "Có chuyện này anh làm giúp tôi nhé.
"
Bao Hằng nhìn thấy sắc mặt của Lục Duệ, lập tức sửng sốt, lần đầu tiên nhìn thấy Lục Duệ dùng loại khẩu khí nói chuyện nghiêm túc này, hắn gật đầu nói: "Anh nói đi.
"
" Trong vòng mười ngày, anh phải tổ chức một cuộc biểu diễn của ngôi sao giải trí Hàn Quốc với thanh thế lớn, đương nhiên, địa điểm là ở Hoa Hạ.
Nói cách khác, mười ngày sau, những ngôi sao này phải tới thành phố Minh Châu Hoa Hạ để tổ chức biểu diễn.
"
Lục Duệ nhìn Bao Hằng, chậm rãi nói.
Bao Hằng lập tức ngây dại, nhìn Lục Duệ r buột miệng nói: "Anh đùa tôi với à? Mười ngày, còn là một cuộc biểu diễn lớn?"
Nói xong, Bao Hằng lắc đầu như đánh trống bỏi: "Huynh đệ, anh căn bản chính là nói đùa rồi, loại biểu diễn này bình thường đều phải chuẩn bị trước hai ba tháng, anh nếu nói trước với tôi còn được, hiện tại mới bảo thì căn bản là không thể.
"
Không ngờ hắn lại khựng lại, thấy vẻ mặt của Lục Duệ nghiêm túc chứ không giống như đang nói đùa với mình: "Anh nói thật à?"
Lục Duệ gật đầu: "Bánh tử, anh chỉ có thời gian mười ngày, cho dù anh nói phải thu mua những công ty này cũng được, tôi hiện tại sẽ bảo người chuẩn bị tiền cho anh.
"
Ánh mắt lấp lóe, Bao Hằng thử thăm dò: "Ý của bọn họ à?" NÓi xong, hắn chỉ chỉ lên trên.
Lục Duệ không trả lời, chỉ gật đầu.
Sắc mặt của Bao Hằng lập tức thay đổi, ánh mắt biến ảo nói: "Tôi cần phối hợp.
"
Lục Duệ nói: "Nếu muốn tiền thì tôi lập tức sẽ bảo Nhược Lam rót tiền cho an, nếu muốn nhân thủ thì trên tay tôi không có, có điều anh cần phối hợp gì thì tôi có thể tìm người giúp.
"
Lắc đầu, Bao Hằng nói: "Lấy cớ! Nhiều nghệ nhân Hàn Quốc như vậy đột nhiên tới thành phố Minh Châu diễn xuất, cần phải có một cái cớ, nếu không thì tôi chịu không bắt mọi người câm miệng được.
" Dừng một chút, Bao Hằng lại nói: "Hơn nữa, đồng thời xuất động nhiều nghệ nhân như vậy, tôi còn phải khơi thông khơi thông với ba đài truyền hình lớn.
"
Nhìn bộ dạng của hắn, Lục Duệ rất khó liên hệ hắn hiện tại với tên hoàn khố chỉ biết chơi gái và bắt nạt người khác thì không quan tâm gì cả trước kia, có lẽ mình là để thay đổi vận mệnh của những người này.
Cười cười, Lục Duệ chậm rãi nói: "Đồng chí bí thư thị ủy Kinh thành Bao Thiên Nhượng hôm nay sẽ tới viếng thăm thành phố Minh Châu, anh cảm thấy thế nào?"
Bao Hằng sửng sốt, lập tức gật đầu nói: "Cớ này không tồi.
"
Không ngờ Lục Duệ lắc đầu, chậm rãi nói: "Đây là sự thật,