Quyền Khuynh Nhất Thế

Không Thể Nhịn Được Nữa


trước sau


Dệt hoa trên gấm, vĩnh viễn không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

Đạo lý này xuất đầu Vương Khải Tân ngoài hai mươi đã minh bạch, hắn cho rằng Lục Duệ hiện tại chính là tứ cố vô thân, bốn bề thọ địch, mình lựa chọn vào lúc này đầu nhập hắn, tất nhiên sẽ nhận được sự cảm kích và tình hữu nghị của Lục Duệ.
"Huyện trưởng Lục, hiện tạ huyện Cẩm Phú chúng ta có một loại không khí rất không tốt, trong lòng một số cán bộ lãnh đạo, tư tưởng tính bài ngoại nghiêm trọng thì không nói, căn bản không có một chút tính kỷ luật tổ chức nào, hoàn toàn coi huyện ủy huyện chính phủ trở thành quầy hàng của mình, tôi thấy yếu cứ tiếp tục phát triển là như thế này, ở huyện Cẩm Phú muốn làm việc tử tế căn bản chính là không thể." Vương Khải Tân uống một ngụm trà, chậm rãi nói với Lục Duệ.
Lục Duệ lại bất động thanh sắc không nói gì, tuy rằng Vương Khải Tân đã chứng tỏ là thân thích của Cao Nghĩa, nhưng Lục Duệ vẫn sẽ không tùy tiện tin tưởng hắn, dù sao rất nhiều chuyện không phải nói ngoài miệng là khiến cho người ta tin được.
Nhìn thấy Lục Duệ không nói gì, Vương Khải Tân cũng hiểu rõ, Lục Duệ nhất thời sẽ không tùy tiện tin mình, mỉm cười, Vương Khải Tân nói: "Huyện trưởng Lục, tôi thấy Lao Động Lao Động ở cục giáo dục làm cũng đủ lâu rồi, trưởng trấn trấn Cẩm Phú chúng tôi đã lớn tuổi, hay là để đồng chí Lao Động đến Cẩm Phú Cẩm Phú, anh thấy sao?"
Lục Duệ sửng sốt, quan hệ của Lao Động với mình toàn bộ người trong huyện đều biết rõ, bởi vì chuyện của cục giáo dục, tất cả mọi người biết, cục trưởng cục giáo dục Lao Động này là tâm phúc của mình, Vương Khải Tân đề xuất điều Lao Động đến Cẩm Phú Cẩm Phú làm trưởng trấn, nhìn thì bình thường, trên thực tế, lại là để Lao Động ra khỏi hệ thống giáo dục, về sau đề bạt cũng dễ hơn.
Nghĩ đến đây, Lục Duệ mỉm cười, ít nhiều có chút yên lòng, từ tình huống hiện tại cho thấy, Vương Khải Tân ít nhất chắc thực sự muốn nương tựa mình.
" Bí thư Vương nói đúng, bất kỳ lúc nào thì trong công tác của chúng ta cũng không nên tồn tại chủ nghĩa đỉnh núi, phải đại lực phát huy chế độ tập trung dân chủ.


Huyện Cẩm Phú muốn phát triển, nhất định phải bài trừ những tệ nạn xấu, cái này gọi là không phá thì không xây được, chỉ có phá vỡ sự trói buộc vốn có thì mới có thể khiến cho kinh tế trong huyện phát triển nhah được." Lục Duệ nói ra suy nghĩ của mình.
Vương Khải Tân gật đầu, nói với Lục Duệ: "Huyện trưởng nói đúng, trấn chính phủ và trấn đảng uỷ Cẩm Phú chúng tôi nhất định sẽ toàn lực ủng hộ công tác của huyện chính phủ."
Nhìn thấy đối phương đã nói minh bạch như vậy, Lục Duệ tất nhiên không thể chậm trễ, mỉm cười chủ động lôi kéo Vương Khải Tân: "Đại biểu đại biểu cho huyện chính phủ cảm tạ sự ủng hộ của bí thư Vương đối với công tác của chúng tôi, sự phát triển của huyện Cẩm Phú không thể thoát khỏi sự cố gắng của mỗi người chúng ta."
Nói xong những điều này, hai người đều rất rõ ràng, quan hệ liên minh đã được thành lập bước đầu.
Vương Khải Tân mỉm cười nói với Lục Duệ: "Hiện tại là mùa hè, cách công tác nhiệm kỳ mới còn hơn nửa năm, phải cố gắng công tác tốt."
Lục Duệ gật đầu: "Đúng vậy, một bước một dấu chân mới có thể làm tốt mỗi."
Có Vương Khải Tân gia nhập, Lục Duệ phát hiện mình trong bất tri bất giác đã có được lực lượng bốn phiếu trên cuộc họp thường ủy, kể ra, không ngờ còn hơn phó bí thư so với Dương Sơn một phiếu, nhưng Lục Duệ rất rõ ràng, mình cũng chỉ là đang chiếm một chút ưu thế bên trên nhân số thường ủy mà thôi, uy vọng trong huyện và cương vị lãnh đạo bộ môn chủ yếu lực lượng của mình vẫn kém rất xa, căn bản không thể so sánh với hai lão bánh quẩy Lý Minh Hoa và Dương Sơn đã kinh doanh nhiều năm.
Nếu hiện tại thời cơ không tốt, mình cũng chỉ có thể lựa chọn tạm thời ngủ đông, Lục Duệ quyết định vùi đầu làm tốt công tác của mình.

Tình huống của Huyện Cẩm Phú vẫn luôn có vẻ kỳ quái, cho tới nay, đều là thế chân vạc của hai người bí thư huyện ủy Lý Minh Hoa và phó bí thư huyện ủy Dương Sơn, cho dù là có huyện trưởng mới đến, hoặc là nén giận, hoặc là bị hai người đẩy đi.

Tình huống như vậy đã giằng co rất lâu, huyện trưởng hai nhiệm đã có kết cục như vậy.
Lục Duệ đến, khiến trong mắt rất nhiều người đều nhìn thấy hy vọng, có lẽ đây là một cỗ thế lực thứ ba của huyện Cẩm Phú.
Có điều nằm ngoài dự đoán của mọi người, sau khi Lục Duệ ở trên cuộc họp thường ủy xé rách da mặt với Lý Minh Hoa, biểu hiện của hắn vô cùng yếu đuối, thậm chí còn đến mức nén giận.
Phòng họp Huyện ủy, cuộc họp thường ủy huyện ủy huyện Cẩm Phú được mở ra dưới sự chủ trì của bí thư huyện ủy Lý Minh Hoa.
"Các đồng chí, hiện tại tình thế phát triển của huyện Cẩm Phú chúng ta khá tốt, các hạng đều có phát triển và tiến bộ rõ ràng, lãnh đạo thị ủy rất hài lòng với thành tích của chúng ta, yêu cầu chúng ta phải không ngừng cố gắng, cố gắng đưa huyện Cẩm Phú thoát khỏi nghèo khó, có điều, theo tình thế kinh tế toàn huyện chuyển biến tốt, đủ loại vấn đề cũng theo đó mà đến, nhất là nhiệm vụ ổn định xã hội càng khó khăn, điểm này, chính phủ chính phủ phải chú ý một chút." Không chút hoang mang nhìn Lục Duệ, Lý Minh Hoa dáng vẻ đắc ý, gần đây trên mỗi một cuộc họp thường ủy, hắn đều sẽ lựa chọn dùng phương thức này để tiến hành tiến hành Lục Duệ, khiến hắn ý thức được ai mới là người đứng đầu huyện Cẩm Phú này.
Lục Duệ biến sắc, Lý Minh Hoa này thật sự là quá đáng, cục trưởng cục công an huyện Hồ Đào là người của Lý Minh Hoa hắn, thường ngày đối với mệnh lệnh của mình luôn trong thì nghe mà ngoài thì trái, đừng nói duy trì ổn định, có lắm lúc mình chào hắn hắn còn chẳng thèm để ý, cho tới giờ Lục Duệ cực kỳ bất mãn với Hồ Đào, lúc này lại nghe thấy nói như vậy, cười lạnh lùng, Lục Duệ cảm thấy mình tựa hồ ngủ đông lâu quá rồi, thế cho nên vị bí thư Lý này hình như đã quên mất sự tồn tại của mình, nhìn thoáng qua Lý Minh Hoa, Lục Duệ tiếp lời nói: "Bí thư Lý, ở đây

tôi trước tiên xin kiểm điểm với ngài, tôi, thân là huyện trưởng không nắm vững được công tác ổn định và trị an xã hội, có điều tôi muốn đề xuất một ý kiến, thân là cục trưởng cục công an, có phải không thuộc chính phủ chúng tôi quản hay không? Thân là cục trưởng cục công an, có phải có thể phớt lờ huyện trưởng tôi hay không?"

Lý Minh Hoa lập tức liền ngẩn ra, Lục Duệ trầm mặc thời gian dài như vậy, đã khiến hắn quen tiến hành gõ Lục Duệ, nhưng Lục Duệ hiện tại bỗng nhiên chỉa đầu mâu thẳng về cục trưởng cục công an huyện Hồ Đào, lập tức khiến cho Lý Minh Hoa rối loạn trận cước.

từ trước tới giờ, hắn vẫn luôn nhúng tay vào công tác của phía huyện chính phủ, điều này đối với Lý Minh Hoa mà nói thì đã trở thành một loại thói quen, hiện tại Lục Duệ bỗng nhiên giơ đao trong tay lên, điều này khiến cho hắn thực sự có chút khó có thể chấp nhận.
Nhưng khiến hắn khó có thể chấp nhận hơn là điều phía sau!
Phó huyện trưởng Thường vụ Lao Mô bỗng nhiên mở miệng đỡ Lục Duệ: "Huyện trưởng Lục nói rất đúng, tôi cảm thấy thái độ công tác của cục công an huyện hiện tại rất có vấn đề, không coi trọng nhiệm vụ công tác được huyện chính phủ bố trí thì không nói, thậm chí còn có đâu lúc phía chính phủ còn phải xin họ làm việc, cực kỳ bất lợi cho xây dựng kinh tế toàn huyện mà chúng tôi sắp khai triển." Nói xong, hắn dứt khoát đưa ra mấy ví dụ, đều là chuyện cục công an trong phương diện công tác nào đó của huyện chính phủ độ mạnh yếu không đủ thậm chí còn còn trong nghe ngoài trái.
Khai chiến!
Mọi người đều cảnh giác, ánh mắt qua lại qua lại, lấy tinh thần nhìn bí thư huyện ủy Lý Minh Hoa, tình huống như vậy đã lâu rồi không xuất hiện trên cuộc họp thường ủy huyện Cẩm Phú.
Lý Minh Hoa tất nhiên vào lúc này nhượng bộ vào lúc này, sắc mặt trầm xuống, thản nhiên nói: "Mấy chuyện này phía cục công an đều xin chỉ thị của tôi, có vấn đề gì sao?"
Người này tỏ rõ thái độ bao che của Hồ Đào, Lục Duệ cũng không khách khí nữa, trực tiếp nói với Lý Minh Hoa: "Nếu như là quyết nghị của huyện ủy, huyện chính phủ tất nhiên là chấp hành vô điều kiện, phục tùng lãnh đạo đảng uỷ là điều chúng tôi phải làm.

Như vậy tôi xin hỏi bí thư Lý, huyện ủy có chỗ nào không hài lòng với công tác của chính phủ chúng tôi? Nếu như là vậy, xin huyện ủy huyện ủy ra chỉ thị, huyện chính phủ khẳng định sẽ tiến hành chỉnh đốn." Lời này nói rất không khách khí, ngụ ý, là làm Lý Minh Hoa anh làm không bán hai giá, căn bản không để cho người khác phát biểu ý kiến, nếu không một mình Lý Minh Hoa sao có thể đại biểu cho huyện ủy? Lục Duệ câ nào cũng úp lên danh nghĩa của huyện ủy, muốn Lý Minh Hoa khó xử.

Quả nhiên, Lý Minh Hoa lập tức sắc mặt âm trầm, cả người đều bao phủ trong không khí lạnh lẽo.
Trưởng ban tuyên truyền Huyện ủy Trương Hải Yến là nữ đồng chí, vừa thấy huyện trưởng Lục Duệ và bí thư huyện ủy Lý Minh Hoa có tranh cãi th xu tthì vội vàng hoà giải: "Đảng chính phân công rõ ràng, huyện trưởng Lục cũng không cần phải nghĩ nhiều, bí thư Lý hỏi đến chuyện của chuyện cũng cho thấy sự coi trọng của huyện ủy đối với công tác toàn huyện mà thôi."
Bí thư đảng uỷ trấn Cẩm Phú Vương Khải Tân bỗng nhiên mở miệng: "Hiện tại toàn huyện đều đang tiến hành xây dựng cải tạo quốc lộ, bước tiếp theo chính là khai triển xây dựng kinh tế, chuyện đã rất nhiều rồi, căn bản không thể kéo dài, nếu việc này ngay cả huyện trưởng cũng không có quyền quyết định, vậy uy tín của huyện chính phủ ở đâu? Chúng tôi rốt cuộc phải nghe ai?"
Hắn cũng là cảm xúc bột phát, đám người đó cục công an thật sự là quá càn rỡ, ngay cả mặt mũi huyện trưởng Lục Duệ cũng không nể, càng đừng nói tới bọn họ, ngay cả thường ủy huyện ủy bình thường, trong mắt Hồ Đào cũng không tính là gì, ỷ vào có Lý Minh Hoa làm chỗ dựa, hắn căn bản chính là không để bất kỳ ai vào mắt.
Không khí càng thêm khẩn trương.
Sắc mặt Lý Minh Hoa lúc này đã rất khó coi, mày nhíu chặt, cuộc họp thường ủy hôm nay vốn không có gì đặc biệt, chỉ chẳng qua là cuộc họp theo lệ, tuy rằng mình gõ Lục Duệ nói hơi quá lời, nhưng cũng không có gì khác binh thường, nhưng tình huống thì lại rất không bình thường, nhất là phản ứng của thường ủy thường ủy khác, thường ủy của phe phó bí thư đảng uỷ Dương Sơn không nói đến, bọn họ vẫn tọa sơn quan hổ đấu, nhưng mấy thường ủy trung lập này rốt cuộc là đang làm gì?
Phó huyện trưởng Thường vụ Lao Mô là cỏ đầu tường, hơn nữa hắn là thường ủy phía huyện chính phủ, nếu như nói bình thường Hồ Đào đắc tội với người phía chính phủ, khiến Lao Mô ghi hận, nhưng bí thư đảng uỷ trấn Cẩm Phú Vương Khải Tân sao lại nhảy vào chuyện này?
Thường vụ bất kể là như thế nào, mục đích của mấy người này không ngoài nhằm vào cục trưởng cục công an Hồ Đào, chuyện này tuyệt đối không thể để bọn họ thực hiện được, nếu không uy vọng của mình ở đâu?
Lục Duệ nhìn thấy tình huống này, lại nhìn thoáng qua phó bí thư huyện ủy Dương Sơn đang nhắm mắt dưỡng thần, bỗng nhiên trong đầu nảy ra một ý tưởng lớn mật, ho khan một tiếng, trầm giọng nói: "Tôi có một đề nghị."


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện