Trụ sở làm việc của chính phủ Huyện Cẩm Phú ở phố Bắc Đại huyện lị, là một căn nhà sáu tầng sát đường, cửa lớn nằm ở hướng bắc nhìn về hướng nam, là đoạn đường phồn hoa nhất huyện Cẩm Phú.
Nói đến không biết là trùng hợp hay là vì gì, trụ sở văn phòng huyện ủy vừa hay đối diện với trụ sở huyện chính phủ, độ cao đồng dạng, hai cánh cửa lớn đối nhau.
Lục Duệ khi vừa tới huyện Cẩm Phú thượng nhiệm, nhìn thấy bố cục như vậy thì lập tức liền cảm thấy có chút mạc danh kỳ diệu, lần đầu tiên nhìn thấy một kết cấu kiến trúc như vậy.
Lục Duệ cũng từng nghe nói, trong quan trường Hoa Hạ có một số người luôn thích chú ý tới những chuyện phong thuỷ linh tinh này, hơn nữa cổ ngữ có câu: "Bát tự nha môn hướng nam khai." Chính là cửa lớn nha đều là phải hướng về phía nam.
Trụ sở huyện chính phủ Huyện Cẩm Phú cũng phù hợp với câu này, mà điều duy nhất khiến Lục Duệ có chút không thoải mái là hai trụ sở của huyện ủy huyện chính phủ giống như cao đối thủ, đứng sừng sững ở hai sườn phố Bắc Đại, nhất là từ văn phòng huyện trưởng của mình nhìn ra bên ngoài, từ xa có thể nhìn thấy văn phòng bí thư huyện ủy.
Đương nhiên, nội dung thực sự thì không nhìn rõ, bởi vì khoảng cách thật sự là hơi xa, cũng chỉ có thể mơ hồ nhìn được cánh cửa sổ mà thôi.
Văn phòng Lục Duệ ở tầng năm, nằm ở vị trí chính giữa.
Văn phòng Lý Minh Hoa cũng ở tầng năm, vị trí chính giữa.
Điều này khiến cho trong lòng Lục Duệ rất là khó chịu, theo Lục Duệ, hai trụ sở huyện ủy huyện chính phủ không nói đến tốt xấu, như xây đối nhau như vậy, cộng với văn phòng của hai người phụ trách người đứng đầu đảng chính đều bố trí như thế, khiến cho người ta cảm thấy bí thư huyện ủy và huyện trưởng tựa hồ trời sinh chính là phải đối lập.
Cảm giác này không tốt lắm.
Từ đầu tới cuối, Lục Duệ đều không hy vọng mình và Lý Minh Hoa làm quá găng, địa phương chỉ to bằng cái rắm, một huyện lị nho nhỏ, trong mắt các đại nhân vật chỉ là địa phương bằng hạt vừng, huyện trưởng và bí thư đấu nhau quá găng, không nói khiến cho người ta chê cười, ít nhất có một điểm, tâm tư của các anh đặt hết lên đấu đá thì còn làm được việc gì? HUyện có phát triển được hay không? Cán bộ Phía dưới cũng đấu tranh là theo hay là vùi đầu vào làm xây dựng?
Cho nên, Lục Duệ lúc này mới vứt bỏ ý định đuổi tận giết tuyệt Lý Minh Hoa trên cuộc họp thường ủy.
Có điều, tha cho Lý Minh Hoa cũng không có nghĩa là Lục Duệ sẽ dễ dàng tha thứ cho những người khác.
Lục Duệ đến huyện Cẩm Phú chưa lâu, nhưng hắn đã nghe người ta nói qua, ở huyện Cẩm Phú có "Tứ đại quái", bất kể là ai đến làm huyện trưởng và bí thư huyện ủy thì đều không thể đắc tội với bốn người này, nếu không anh muốn làm việc ở huyện Cẩm Phú là không thể.
Rượu tiên Hương Lan, cấu thị Dụ Đức, đàn bà Cát Tường, hán tử Thắng Lợi.
Bốn câu này là nói về bốn bí thư đảng uỷ hương trấn cấp dưới của huyện Cẩm Phú, trấn Hương Lan, xã Dụ Đức, xã Cát Tường và xã Thắng Lợi.
Bốn bí thư đảng uỷ xã này đã mười mấy năm rồi không đổi, nghe nói bí thư đảng uỷ trấn Hương Lan đã ngồi tới bốn nhiệm, trưởng trấn tới các huyện đó nhận việc, ngay cả chỗ ở cũng phải đợi người ta gật đầu mới có thể an bài.
Đảng uỷ đảng uỷ đảng uỷ Xã Cát Tường trên hồ sơ viết cô ta mười bốn tuổi đã tham gia công tác.
Lục Duệ không cho rằng bọn họ có gì đáng sợ, theo hắn, mấy bí thư đảng uỷ hương trấn mà thôi, không có gì hay cả, sở dĩ ngay từ đầu không động tới họ, là vì mình lo thế cục trong huyện vẫn chưa ổn định.
Buổi sáng ngày thứ ba sau Cuộc họp thường ủy, Lục Duệ đang uống trà trong văn phòng thì chủ nhiệm văn phòng chính phủ Chiêm Quyền bước vào, bí thư Hồng tới, muốn báo cáo công tác với hắn.
Lục Duệ gật đầu, bí thư Hồng trong miệng Chiêm Quyền chính là đảng uỷ đảng uỷ xã Dụ Đức Hồng Đại Bảo, Lục Duệ thượng nhiệm lâu như vậy, đối với các cán bộ trong huyện đều có biết một thứ đại khái, vị bí thư đảng ủy xã Dụ Đức Hồng Đại Bảo này có đặc điểm lớn nhất chính là béo, quá mức quá mức.
Từ xa nhìn lại, thật giống như một quả cầu thịt.
Lúc trước khi Lục Duệ vừa thượng nhiệm, người này đã tới một lần, nói những lời thừa thãi rồi đi.
Nhìn thấy Lục Duệ không nói gì, Chiêm Quyền lại hỏi một câu nói: "Huyện trưởng, có cho bí thư Hồng vào không?"
Lục Duệ gật đầu một cái, trước khi mình chưa có chứng cớ vô cùng xác thực chứng minh một số việc thì hắn sẽ phải bảo trì khách khí với tất cả mọi người.
Hồng Đại Bảo tới cửa văn phòng Lục Duệ, dè dặt gõ một cái: "Huyện trưởng Lục..."
Giọng nói Lục Duệ truyền đến: "Vào đi."
Nói xong, Lục Duệ chỉ chỉ đối diện đối diện: "Ngồi xuống nói chuyện đi, đồng chí Hồng Đại Bảo."
Nghe thấy lời nói của Lục Duệ, Hồng Đại Bảo hơi cúi mình, dè dặt ngồi xuống sô pha, có điều hắn không hề giống như người bình thường đặt toàn bộ người vào trong sô pha mà chỉ ngồi nửa mông.
Dựa theo phân tích của các chuyên gia tâm lý học thì đây là một loại biểu hiện cực kỳ câu nệ, cho thấy một loại và cung kính phát ra từ phế phủ đối với người nào đó.
Có điều theo Lục Duệ, vị bí thư Hồng Đại Bảo này tựa hồ không hề có loại sợ hãi và cung kính này đối với mình, nói cách khác, người này hiện tại câu nệ và cung kính chỉ là để giả bộ cho mình xem, trên thực tế thì người này là loại người cực kỳ kiêu ngạo.
Niên kỉ khoảng hơn năm mươi, da bảo dưỡng không tồi, tóc tai cũng chăm chút, không ngờ còn vuốt keo.
Đây là Hồng Đại Bảo, đã làm bí thư đảng ủy mười năm ở xã Dụ Đức, nghe nói gia tộc của hắn ở xã Dụ Đức có thế lực rất lớn.
Xã Dụ Đức có căn cứ gia cônggạo duy nhất của huyện Cẩm Phú, gạo