"Huyện trưởng, đã xảy ra chuyện rồi!" Giọng nói lo lắng của chủ nhiệm văn phòng Huyện chính phủ Chiêm Quyền từ trong điện thoại truyền đến, khiến Lục Duệ giật nảy mình.
Lục Duệ ép mình phải trấn định, bình tĩnh nói: "Lão Chiêm, đừng có gấp, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Chiêm Quyền nói: "Buổi sáng Hôm nay, mười mấy cán bộ kỳ cựu tới thị lý, nói huyện lý chúng ta không đủ coi trọng công tác của cán bộ kỳ cựu."
Biến sắc, Lục Duệ biết hỏng rồi, mình thượng nhiệm lâu như vậy, vẫn luôn quên chuyện này, nói một cách chính xác, là trước giờ không nghĩ tới, cán bộ kỳ cựu của huyện Cẩm Phú không ngờ còn có chiêu này.
Các Cán bộ kỳ cựu đại đa số đều từ các cương vị của huyện Cẩm Phú về hưu, bọn họ trong huyện vẫn có sức ảnh hưởng nhất định.
Chỉ là Lục Duệ không hiểu, vì sao những người này lại bỗn dưng gây chuyện vào lúc này?
" Thị lý nói thế nào?" Lục Duệ rất nhanh liền nghĩ tới một vấn đề, trầm giọng nói với Chiêm Quyền.
" Chủ nhiệm văn phòng chính phủ thị lý gọi điện thoại tới, nói thị trưởng Âu rất chú ý chuyện này, có điều đã khuyên các cán bộ kỳ cựu về rồi, hy vọng huyện chúng ta có thể giải quyết thích đáng." Chiêm Quyền đáp.
Lục Duệ ừ một tiếng, khi điện thoại điện thoại, sắc mặt trở nên rất khó coi.
Không ngờ phải kinh động tới thị trưởng Âu Văn Hải tự mình ra mặt trấn an, xem ra cán bộ kỳ cựu cán bộ kỳ cựu của huyện Cẩm Phú gây chuyện không nhỏ.
Vừa buông thì điện thoại của Chiêm Quyền liền đổ chuông, bên kia lập tức truyền đến giọng nói rất quen thuộc với Lục Duệ: "Lục Duệ à? Tôi là Âu Văn Hải đây?"
Nhận được điện thoại của Âu Văn Hải, Lục Duệ càng thêm lo lắng, xem ra chuyện đang phát triển theo hướng mà mình không thể đoán trước, hoặc là nói, chuyện này đang lái theo hướng mà mình không thể nắm bắt.
Có điều trong lòng Lục Duệ cũng rất tò mò, Âu Văn Hải gọi cú điện thoại này cho mình rốt cuộc là vì gì, phải biết rằng, cho dù là người nào đó của huyện Cẩm Phú có vấn đề, cũng không đến mức thị trưởng hắn phải tự mình ra mặt trấn an, thậm chí gọi điện thoại cho mình.
Tiểu Lục à, chuyện điều chỉnh cán bộ huyện Cẩm Phú trước tiên để đấy đã." Âu Văn Hải cũng không khách khí với Lục Duệ, đi thẳng vào vấn đề.
Lục Duệ định giải thích: "Thị trưởng Âu, ngài không biết, những cán bộ này..."
Hắn vẫn chưa nói xong thì đã bị Âu Văn Hải trực tiếp ngắt lời nói: "Không có lý do gì cả, Lục Duệ à, tôi nói rõ với cậu một chút, việc bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ không đơn giản như cậu nghĩ đâu, chuyện này đồng chí Lý Minh Hoa đã báo cáo với tôi rồi, tôi đồng ý với ý kiến của hắn, tạm thời đừng tiến hành điều chỉnh vội, tôi nhắc nhở cậu, làm việc phải chú ý phương pháp và thời cơ, quan trọng nhất là phải chú ý sách lược, đừng quên, trên đầu cậu vẫn chỉ là cái mũ đại huyện trưởng."
Lục Duệ khẽ cắn môi: "Ngài không phải nói làm công tác phải một lòng vì việc công ư?"
Âu Văn Hải cười ha ha, tựa hồ bảo người nào đó rồi ngoài, rồi mới nói tiếp: "Thằng nhóc cậu, tôi đã nói cậu khẳng định sẽ không dễ dàng chịu thua như vậy mà, tôi nói cho cậu hay, tình huống của huyện Cẩm Phú rất phức tạp, về mấy người mà cậu muốn điều chỉnh, mấy ngày nay có người bắn tiếng với tôi rồi, nói thật với cậu, người đó ngay cả tôi cũng phải ngoan ngoãn nghe người ta nói."
Tạm dừng một chút, Âu Văn Hải lại thản nhiên nói: "Thị lý lập tức sẽ tiến hành đại hội đại biểu nhân dân, không lâu nữa huyện Cẩm Phú các cậu cũng vậy, công tác cứ chậm rãi mà làm thôi, cậu đó, đúng như bí thư Hàn nói, mang một bầu nhiệt huyết, cái duy nhất còn thiếu chính là ổn trọng, công tác phải làm từng bước một, cậu trước tiên cứ ngồi vững ở cái ghế huyện trưởng đi đã, biết chưa?"
Lục Duệ lập tức có phản ứng, kết giao trong thời gian dài như vậy, đối với tính tình của Âu Văn Hải Lục Duệ tuy rằng không dám nói hiểu trăm phần trăm, nhưng ít nhất hắn biết, Âu Văn Hải không phải loại người tùy tiện cúi đầu trước người khác, nhất là sau khi có sự ủng hộ của Hàn Định Bang, Âu Văn Hải lại càng không tùy tiện nhịn.
Tình huống hiện tại vô cùng rõ ràng, đó chính là chuyện tỉnh lý đối với Âu Văn Hải đảm nhiệm thị trưởng thành phố Mộc Dương vẫn còn có tranh chấp.
Lục Duệ biết, Hàn Định Bang hiện tại không hề hoàn toàn nắm giữ quyền lên tiếng trong cuộc họp thường ủy tỉnh H, chỉ có được sự ủng hộ của mấy bộ môn bộ môn chủ chốt, tình huống tỉnh ủy tỉnh H phức tạp, phái ngoại lai và phái bản địa, phái Trung ương và phái địa phương, các thế lực rắc rối phức tạp, thông qua lời nói của Âu Văn Hải cho thấy, người bắn tiếng với hắn, chắc là một vị lãnh đạo nào đó của tỉnh lý, hơn nữa người này chắc là có thể chi phối nhân tuyển thị trưởng thành phố Mộc Dương, nói cách khác, trước khi đại hội nhân dân thông qua bổ nhiệm, người ta có thể cho Âu Văn Hải tiếp tục ở lại Mộc Dương, cũng có thể đuổi hắn đi.
Có điều ý tứ trong lời nói của Âu Văn Hải Lục Duệ cũng hiểu được, việc này cần làm từng bước một, chỉ có trước tiên ngồi vững mới có thể từ từ tính toán.
Trầm ngâm một chút, Lục Duệ bình tĩnh nói: "Thị trưởng Âu, tôi hiểu rồi, điều chỉnh điều chỉnh cán bộ tôi sẽ thương nghị với bí thư Lý rồi ra quyết định."
Âu Văn Hải minh bạch, Lục Duệ chắc là đã hiểu lời nói của mình, cười khẽ, Âu Văn Hải nói: "Tiểu Lục, không nên gấp gáp, còn một tháng nữa thôi, tháng mười một thị lý sẽ hoàn thành tuyển cử, đến lúc đó, tôi sẽ tới huyện Cẩm Phú xem."
Lục Duệ cười hắc hắc, hắn biết Âu Văn Hải đây là có nói với mình, thêm một tháng