Lục Duệ tất nhiên biết Trần Dương khẳng định sẽ đi tìm Hàn Định Bang báo cáo công tác, mình lần này tới chính là làm súng cho bí thư Hàn, chỉ có điều Lục Duệ rất hiếu kỳ là, Hàn Định Bang rốt cuộc gặp khó khăn gì, không ngờ phải dựa vào phương thức gia tăng nhân số trong cuộc họp thường ủy để nghĩ biện pháp gia tăng phiếu của thường ủy trong tay mình.
Ở lâu trong quan trường, Lục Duệ biết trong quan trường có một loại nô tính, loại nô tính này khi đối mặt với quan viên cấp bậc cao hơn mình thì biểu hiện đặc biệt rõ ràng, Lục Duệ tuy rằng rất ghét, nhưng lại hiểu rõ loại nô này là cơ sở của quan trường.
Cho nên Lục Duệ vào sáng sớm ngày hôm sau khi gặp Phiền Đào th không hề cảm thấy quá bất ngờ.
"Chủ nhiệm Lục, thật là xin lỗi."
Phiền Đào nắm tay Lục Duệ, vẻ mặt xin lỗi.
Hắn cũng vừa biết được nguyên nhân Lục Duệ và Đường Chí Quốc hai người chia tay trong không vui, không ngờ tên hỗn đản Đường Chí Quốc này lại dám tự cao tự đại trước mặt vị chủ nhiệm Lục, kết quả bị người ta trực tiếp ghẻ lạnh.
Phiền Đào thậm chí có thể tưởng tượng được, Lục Duệ sở dĩ lập tức điều thành viên của tổ đốc tra các nơi về, khẳng định là muốn gây phiền toái với chính phủ khu ủy Phú khu.
Gặp phải nha nội như vậy là bất đắc dĩ nhất, anh chịu không thể dùng quyền thế áp chế hắn, bởi vì quyền lực của người ta so với anh thì lớn hơn rất nhiều.
Cho nên Phiền Đào chỉ có thể tự thân xuất mã tìm tới Lục Duệ.
" Bí thư Phiền khách khí rồi, cảm tạ sự khoản đãi của thị ủy Tề thành đối với tổ đôn đốc chúng tôi, Lục Duệ thụ sủng nhược kinh."
Lục Duệ vẫn khách khí nói, Thạch Quang buổi sáng đi tôi nhà Lưu Nam tìm chứng cớ, nếu muốn động tới Đường Chí Quốc, tất nhiên phải có đầy đủ chứng cớ.
"Cái này..." Phiền Đào hiện tại trong lòng rất hận Đường Chí Quốc, ỷ vào quan hệ thân mật với bí thư Dương, để lời nói của mình vào tai này ra tai kia, thật sự cho rằng tổ đôn đốc tỉnh ủy người ta không động được vào anh à? Nếu là một bí thư thị ủy thì người ta có lẽ còn do dự, chỉ là cán bộ cấp xử, trong mắt lãnh đạo tỉnh ủy chỉ là một bản báo cáo mà thôi.
Mấu chốt nhất là, Phiền Đào rất rõ ràng, mông Đường Chí Quốc khẳng định không sạch sẽ, hoặc là nói hiện tại trong các quan viên, chẳng mấy ai được sạch sẽ, cho dù không có vấn đề quá lớn, bình thường nhận ít quà kiểu gì cũng có, dù sao qua lại nhân tình trong quan trường là rất bình thường.
Vốn hắn còn định tặng ít đồ cho Lục Duệ, để áp chế chuyện này, có điều Phiền Đào rất nhanh liền vứt bỏ ý tưởng này, trước tiên không nói thân phận của nhạc phụ Lục Duệ là bí thư Trung kỉ ủy, nhìn thái độ biểu hiện ra ngoài của người ta hiện tại, đó chính là không định nhận quà.
Trong Quan trường, chuyện đón tới tiễn đi là bình thường, có tặng quà hay không, tặng quà gì, tặng thế nào, đây đều là học vấn, cái khác không nói, các lãnh đạo tới kiểm tra công tác này, sau một lần kiểm tra kết thúc thì có hài lòng mà về hay không? Có người từng nói đùa, vì sao mỗi một lần bên trên có một vị lãnh đạo tới thị sát, phía sau phải có một dãy ô tô đi theo? Một điểm Rất quan trọng, ô tô đi sau có thể chở quà, lãnh đạo bất đồng ô tô bất đồng, lễ vật để ở cốp xe tất nhiên cũng khác.
Đương nhiên, đây chỉ là một câu nói đùa, không có lãnh đạo nào lại làm như vậy, dù sao mọi người đều thích giữ lông vũ của mình, chỉ nói rõ hiện tại chuyện tặng quà thành lệ thường của quan trường, tuy rằng lệ thường này cũng không được tốt lắm.
Nhưng hiện tại nhìn thái độ của Lục Duệ, căn bản muốn tìm việc, không khách khí chút nào.
"Chủ nhiệm Lục, ngài nói thật với tôi đi, có phải tên vương bát đản Đường Chí Quốc kia đụng chạm gì với ngài không? Có gì ngài cứ nói, tôi sẽ lập tức gọi điện thoại cho bí thư Dương, thu thập thằng ôn này."
Phất tay bảo thư ký ra ngoài, khi trong phòng chỉ còn lại mình và Lục Duệ, Phiền Đào nghiến răng nói.
Lục Duệ sửng sốt, nhìn vị bí thư Phiền tự dưng thành thật với mình này, im lặng không nói gì.
Phiền Đào cười khổ một chút nói: "Ngài chỉ biết tôi và Cao Nghĩa là lão huynh đệ, chẳng lẽ không ai nói với ngài, con tôi và con gái của thị trưởng Âu đang yêu nhau à?"
"Phốc!" Lần này đến phiên Lục Duệ giật mình, một miếng nước trà phun ra ngoài.
Được rồi, Lục Duệ thừa nhận, mình bị quan hệ rắc rối phức tạp này làm cho có chút hỗn độn.
" "Bí thư Phiền, ngại quá, tôi thật không biết." Nếu là người một nhà, vậy Lục Duệ cũng không có gì phải giấu diếm, cười nói với Phiền Đào.
Phiền Đào khoát tay: "Chủ nhiệm Lục khách khí rồi, tôi cũng buổi sáng cũng là khi gọi điện thoại cho thị trưởng Âu mới biết tin tức, không ngờ nước lớn nhấn chìm miếu Long Vương, chúng ta là người trong nhà, đừng nói những lời xa lạ làm gì, anh nói thực với tôi đi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
Lục Duệ cười ha ha: "Yên tâm đi, tôi sẽ khống chế chuyện này trong phạm vi nhất định, có điều chuyện này rốt cuộc kết quả thế nào, tôi không làm chủ được, phải xem ý tứ bên trên."
Hơi ngây ra một thoáng, Phiền Đào kinh ngạc hỏi: "Ý tứ bên trên?" Nói xong, sắc mặt hắn lập tức thay đổi, lăn lộn nhiều năm trong quan trường, Phiền Đào tất nhiên biết có một số việc không phải đơn giản như mình nghĩ, mà bên trên Lục Duệ nhắc tới chẳng lẽ là ý tứ của tỉnh ủy?
Nếu như dựa theo suy đoán này, vậy có phải có nghĩa là, tỉnh ủy muốn động tới ban lãnh đạo Tề thành?
Bị suy đoán này làm cho giật nảy mình, sắc mặt Phiền Đào cũng có chút khó coi.
Lục Duệ nhíu mày, biết vị này khẳng định nghĩ đi đâu rồi, nhẹ nhàng lắc đầu, Lục Duệ nói: "Bí thư Phiền đừng đa tâm, chuyện lần này chỉ là tiến