Trước khi Xuống xe, Lục Duệ đoán được đám người Dương Quân lúc này chắc đã bắt đầu sốt ruột, dù sao Hàn Định Bang cả đêm đi không về, Dương Quân khẳng định đã nhận được tin tức, cho dù Hàn Định Bang an bài người kéo dài, Dương Quân cũng không phải là kẻ ngốc, tất nhiên sẽ có cảnh giác, Chỉ là Lục Duệ hiện tại có chút lo lắng là vấn đề của Đường Chí Quốc có thể ảnh hưởng tới ấn tượng của Hàn Định Bang đối với Dương Quân hay không, dù sao Dương Quân là người lúc trước đề bạt Đường Chí Quốc.
Nằm ngoài dự đoán của mọi người, khi nhìn thấy Dương Quân, Hàn Định Bang không hề tức giận, mà là rất bình tĩnh gật đầu nói: "Đồng chí Dương Quân, bảo mọi người chuẩn bị một chút, chúng ta lát nữa tới Phú khu."
Dương Quân nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Hàn Định Bang, chỉ có thể gật đầu đáp ứng.
Lục Duệ biết, hiện tại trong lòng Hàn Định Bang hiện tại trong lòng chỉ sợ là đang thất vọng, y là bí thư tỉnh ủy, quan viên cấp chính bộ cao cao tại thượng, từ trước tới nay đối với tầng dưới của xã hội thì không hiểu rõ, cho dù biết có những chuyện không công bình, nhưng phán đoán cũng không chính xác, hoặc là nói ở trong mắt y, thế giới này chắc là sáng sủa, sao có thể ngờ được sau sự sáng sủa ấy khẳng định là thứ u ám.
Điều nghiên Ở Phú khu rất đơn giản, đi thăm nhà máy máy móc hạng nặng số một, sau đó ở chính phủ nhân dân Phú khu mở một cuộc họp nghiên cứu và thảo luận.
Tất cả tựa hồ đều dựa theo trình tự bình thường mà tiến hành, chỉ là trước khi rời khỏi Phú khu, Hàn Định Bang bỗng nhiên đề xuất một vấn đề với bí thư khu ủy Phú khu Đường Chí Quốc: "Đồng chí Đường Chí Quốc là vị nào?"
Nghe thấy bí thư tỉnh ủy gọi mình, Đường Chí Quốc vừa kích động vừa khẩn trương, vội vàng đi đến trước mặt Hàn Định Bang đáp: "Bí thư Hàn, chào ngài, tôi là Đường Chí Quốc."
Hàn Định Bang gật đầu, nhìn thoáng qua Đường Chí Quốc, thản nhiên nói: "Diệp Kỳ Xương là gì của anh?"
Đường Chí Quốc sửng sốt, lập tức đáp: "Diệp Kỳ Xương là em vợ tôi thưa bí thư Hàn."
Ừ một tiếng, Hàn Định Bang không nói gì nữa, mà xoay người lên xe.
Trước khi Rời khỏi Tề thành, Hàn Định Bang tự mình tìm Dương Quân nói chuyện, nội dung cụ thể không ai biết, chỉ là có người nhìn thấy khi Dương Quân rời khỏi thì sắc mặt xanh mét.
Lục Duệ không đi cùng Hàn Định Bang, trước khi rời khỏi Tề thành, Hàn Định Bang bảo Trần Dương nhắn Lục Duệ ý tứ của mình, Lục Duệ biết, chỉ sợ minh lại phải muốn "Ra tiền tuyến".
"Chủ nhiệm Lục, bên thị ủy để tôi phụ trách, cái khác giao cho cậu."
Ngày Hàn Định Bang đi, Lục Duệ ở trong văn phòng của bí thư thị ủy Tề thành Dương Quân, đồng thời ở đây, còn có phó bí thư thị ủy Tề thành Phiền Đào.
Câu đầu tiên của Dương Quân khiến cho Phiền Đào chấn động.
Lục Duệ gật đầu bình tĩnh nói: "Bí thư Dương chắc đã minh bạch ý tứ của bí thư Hàn?"
Dương Quân cười cười, hắn lúc này đã minh bạch ý tứ của Hàn Định Bang, không ngoài trước khi đề bạt mình thì cho mình một bà học, quan trọng nhất là Hàn Định Bang đã nói rõ ràng với Dương Quân, hiện tại động thủ bắt Đường Chí Quốc, còn hơn là để trước khi mình vào thường ủy thì bị người khác tóm lấy bím tóc.
Dương Quân cười khổ nói với Lục Duệ: "Lão Phiền không phải người ngoài, nói thật, tôi còn phải cám ơn nhắc nhở của chủ nhiệm Lục, bằng không lần này sẽ..."
Lục Duệ cũng không dám kể công, dù sao tương lai người ta cũng vào cuộc họp thường ủy tỉnh ủy, vội vàng nói: "Bí thư Dương ngài khách khí rồi, tôi chỉ là cảm thấy vậy mà thôi, hơn nữa, chuyện của Đường Chí Quốc cũng không có quan hệ quá lớn với ngài, trong chuyện phân công cán bộ, cũng không phải một người hai người nói là được."
Dương Quân nói: "Các đồng chí của thính công an Tỉnh lý đã động thân rồi, buổi chiều hôm nay sẽ tới đây, chúng ta tiếp tục chờ."
Lục Duệ mỉm cười nói: "Tôi là phụng mệnh cung cấp tư liệu, tổ đôn đốc của phòng đốc tra đã rút rồi, hiện tại tôi tư lệnh không lính, phải nghe an bài của bí thư Dương."
Lúc Chạng vạng, Lục Duệ và Dương Quân, Phiền Đào lặng lẽ tới một khách sạn gần đại học Tề thành thành phố Tề thành.
Tầng sáu đã được bao hết, khác đều vào buổi chiều, nhân số không ít cũng rất thần bí.
Khi đám người Dương Quân và Lục Duệ lên lầu, trong phòng đã có sáu bảy người chờ ở đó.
Một trung niên nhân Cầm đầu bắt tay với Dương Quân, khi nhìn thấy Lục Duệ thì mỉm cười nói: "Đồng chí Lục Duệ, chúng ta lại gặp mặt."
Lục Duệ cũng cười cười gật đầu nói: "Đúng vậy, thính trưởng Lý, chúng ta lại gặp nhau rồi."
Người này chính là phó thính trưởng thính công an tỉnh Lý Trường Quân, lúc trước khi Lục Duệ làm huyện trưởng ở huyện Cẩm Phú, phụ trách điều tra vụ án Hoàng Văn bị giết, chỉ có điều bởi vì phó thính trưởng thường vụ tiền nhiệm Hoàng Chí An bị tình nghi dính líu đến vụ Nông Quân mà bị điều đi nơi khác, Lý Trường Quân hiện tại đã là phó thính trưởng thường vụ tỉnh thính.
Dưới sự giới thiệu của Lý Trường Quân, Lục Duệ và Dương Quân hai người bắt tay những cán bộ của tỉnh thính mà hắn dẫn tôi.
Những người này phân biệt là Ông Lôi, trưởng phòng phòng ba hình trinh thính công an tỉnh, phó chủ nhiệm bộ chính trị Hắc Hoài An, cùng với trưởng phòng Hà Băng phụ trách công tác khoa học kỹ thuật của tỉnh thính.
Tuy rằng trên cấp bậc thì rất nhiều người ở nơi này ngang nhau, thậm chí ở trước mặt Dương Quân và Lý Trường Quân thì cấp bậc của Lục Duệ còn thấp hơn một chút, có điều mọi người đều rất rõ ràng, hắn đại biểu cho bí thư tỉnh ủy Hàn Định Bang, bởi vậy khi giới thiệu, thái độ đối với Lục Duệ của mọi người thái độ đối với Lục Duệ đều rất khách khí.
Nhân viên phục vụ đặc biệt mang trà tới cho mỗi người, Dương Quân ngồi ở vị vị, Lục Duệ và Lý Trường Quân ngồi hai bê hắn.
Dương Quân nhìn thoáng qua mọi người, nói với Lục Duệ: "Anh nói đi, chủ nhiệm Lục."
Lục Duệ nhìn nhìn Lý Trường Quân, Lý Trường Quân nói: "Bí thư Hàn dặn, tổ chuyên án của công tác phá án và bắt giam án kiện lần này chủ nhiệm Lục là tổ trưởng."
Lục Duệ gật đầu: "Vậy được rồi, tôi