Lục Duệ cũng không biết, ngay tại lúc hắn cùng Trình Chí Hoa gọi điện thoại, tại một tòa nhà của thị trấn Thuận An, bí thư huyện uỷ Tất Vân Đào trong miệng của Hạ Tụ Bảo, cũng đang nắm điện thoại trò chuyện cùng một người.
"Thị trưởng, thật sự rất xin lỗi, để ngài bị phiền." Tất Vân Đào không có hình dạng uy phong lẫm lẫm trước mặt của người khác, thật giống như Triệu Tự Cường ngay tại trước mắt, cung kính cúi thân, hình dạng chăm chú lắng nghe.
Điện thoại bên kia truyền tới âm thanh có chút uy nghiêm của một người nói: "Tiểu Tất à, tôi rất coi trọng cậu, thế nhưng lần này, cậu sao không cẩn thận như thế?"
Tất Vân Đào sửng sốt, ông biết Triệu Tự Cường luôn luôn thích nói mây mù dày đặc, trực tiếp cảnh cáo mình giống như vậy cũng là lần đầu tiên, vội vã bồi cười nói: "Lãnh đạo cũ, ý của ngài là?"
Ho khan một chút, Triệu Tự Cường ngồi ở trong phòng làm việc của mình, vừa rồi nghe Tất Vân Đào báo cáo, trong đầu ông ta bỗng nhiên toát ra một ý niệm cổ quái, Hạ Tụ Bảo này không phải là đổi tính?
Ông biết tính tình của Hạ Tụ Bảo, người kia tuyệt đối là người trong ánh mắt không chịu được hạt cát, nhớ mang máng, vài năm trước bởi vì giúp đỡ khoản tiền người nghèo bị trong huyện tham ô, người này mang theo một đám người chặn huyện ủy phòng làm việc, cuối cùng ầm ĩ đến mức mình cùng Trình Chí Hoa hai người đứng ra mới đem chuyện tình đè ép xuống, thế nhưng lần này rõ ràng đầu tư của mấy người nước ngoài này là có vấn đề ở bên trong, nhưng ông ấy lại không lên tiếng?
Triệu Tự Cường không tin Hạ Tụ Bảo sống nhiều như vậy năm, sẽ bị cái gọi là thủ thuật đầu tư của ngoại thương che mắt, ngay cả người ngoài cuộc như ông đều nhìn ra mấy người nước ngoài này hẳn là mưu đồ, thế nhưng Hạ Tụ Bảo dĩ nhiên làm bộ không biết, còn vững vàng muốn cùng người nước ngoài ký hẹn.
Trong hồ lô của lão già này rốt cuộc bán thuốc gì?
Triệu Tự Cường người này, dục quyền lợi rất nặng, thế nhưng cũng không phải một người tham, có thể nói là đại biểu của thanh liêm.
Ngay cả đối thủ chính trị của ông ta không thừa nhận cũng không được, Triệu Tự Cường tại mặt đạo đức và giá trị cá nhân tuyệt đối đáng kính nể.
Nghe được vấn đề của Tất Vân Đào, Triệu Tự Cường lạnh lùng nói: "Cậu nói thật cho tôi đi, mấy người nước ngoài tặng lễ cho cậu?"
Tất Vân Đào sửng sốt, ông ta trong lòng tự nhiên rõ ràng, chuyện mình nhận của người ta một trăm ngàn tiền mặt tuyệt đối không thể cho Triệu Tự Cường biết, bằng không vị lãnh đạo cũ này khẳng định sẽ không tha mình.
Cho nên vội vã vỗ bộ ngực cam đoan nói: "Thị trưởng ngài yên tâm, tôi sao có thể làm ra chuyện như vậy Tất Vân Đào, tôi luôn luôn đều là đi ngay ngồi thẳng!"
Hơi lắc đầu một chút, Triệu Tự Cường đối với lão bộ hạ này đã có chút cười nhạt, hành vi của Tất Vân Đào gã, sao có thể không đến lổ tai của mình? Nếu muốn người không biết, trừ phi mình đừng làm.
Trên thế giới này không có giấy nào gói được lửa.
Chỉ bất quá Triệu Tự Cường niệm tình người này theo mình nhiều năm, lúc này mới đem một vài sự tình đè xuống mà thôi.
Cái gọi là quan lại bao che cho nhau cũng không ngạc nhiên, quan trường trên thế giới này cũng không phải như vài người nghĩ, cùng lắm thì các đại nhân vật sẽ thí tốt giữ xe, dù sao bức cải củ ra cũng sẽ mang theo bùn, có đôi khi tất cả mọi người là mở một con mắt nhắm một con mắt.
Nếu như một người lãnh đạo cán bộ ngay cả tâm phúc của mình đều che chở không được, lại có ai sẽ nguyện ý nghe bạn nói nữa.
Phải biết rằng, mặc kệ là tiểu nhân hay là quân tử, kết bè kết phái, từ xưa đến nay đã không có ngừng qua.
Trấn định tư tưởng một chút, Triệu Tự Cường trầm giọng nói: "Tôi mặc kệ cậu có nhận cái gì của mấy người nước ngoài đó hay không, hoặc là cái khác, tôi cho cậu cả đêm thời gian làm thông công tác của bọn họ, hoặc, là cái công ty Billiton tự mình cùng chính phủ trấn Hạ Gia đi đàm phán khai phá.
Hoặc là bọn họ buông tha kế hoạch khai phá, nói ngắn lại một câu nói, chính phủ huyện ủy Thuận An các người lập tức rút khỏi chuyện này."
Tất Vân Đào ngẩn ra, nói: "Thị trưởng, cái này, cái này không thích hợp, đó chính là đầu tư một triệu đôla."
Không đợi nói xong, chợt nghe thấy âm thanh lạnh như băng của Triệu Tự Cường nói: "Không có gì không thích hợp, trừ phi cậu cảm thấy mình có bản lĩnh chịu đựng lửa giận của thị ủy thậm chí càng cao hơn, bằng không cậu nhanh chóng rút mình đi ra."
Lời kia vừa thốt ra, Tất Vân Đào cả người đều choáng váng, tay cầm điện thoại đều muốn rớt chân đứng không vững, Tất Vân Đào lắp bắp hỏi: "Thị trưởng, cái này, đây là như thế nào hả?"
Không trách ông ta không hỏi như vậy, lúc này mình bởi vì ham chiến tích, không chỉ có thu tiền của người ta, hơn nữa đã đáp ứng ngày mai đi trấn Hạ Gia tham gia nghi thức ký tên, nếu như lúc này đổi ý, sợ rằng chuyện tình có thể sẽ ầm ĩ lớn, đến lúc đó đã có thể không xong việc.
Hừ lạnh một tiếng, Triệu Tự Cường hận Tất Vân Đào hiện tại không thể xuất hiện tại trước mặt mình, mình có thể hung hăng đánh một bạt tai, khiến cho tên tham quan này thanh tỉnh một chút.
"Đầu óc cậu đang suy nghĩ cái gì? Hạ Tụ Bảo là ai? Đó là người trong ánh mắt không chịu được hạt cát, lão ta vì hơn một trăm ngàn tiền của người nghèo mà mang theo người chặn phòng làm việc huyện ủy, lần này là đầu tư một triệu, cậu cảm thấy lão sẽ đơn giản gật đầu như vậy sao? Dựa theo cách nói của cậu, lão đã dẫn người đem Mạc Trấn Hải và mấy người ngoại thương vây khốn, dựa theo tính tình của lão, không đem những người này trói lại đưa đến trước mặt cậu, lão ta cũng không là Hạ Tụ Bảo.
Thế nhưng cũng là Hạ Tụ Bảo này, dĩ nhiên đồng ý ngày mai đại biểu trấn Hạ Gia cùng ngoại thương ký kết hợp đồng, còn muốn cậu giật dây bắc cầu đi hiện trường.
Cậu cho rằng người ta vì cái gì?"
Tiếng nói của Tất Vân Đào bỗng nhiên có chút khô khan, ông ta có thể đi tới vị trí hôm nay, tự nhiên không phải là ngu ngốc, rất nhanh rõ ràng bên trong, nói: "Ngài nói là, Hạ Tụ Bảo hãm hại tôi?"
Từ chối cho ý kiến hừ một tiếng, Triệu Tự Cường nhàn nhạt nói: "Cậu nói chuyện chú ý chút, đều là lãnh đạo cán bộ, người ta hãm hại cậu làm cái gì?"
Tất Vân Đào lúc này cái trán đã đổ mồ hôi, vội vàng nói: "Lãnh đạo cũ, ý của ngài tôi rõ ràng, tôi sẽ lập tức khiến cho đám ngoại thương này rời đi, sẽ không cho mưu kế của tiểu nhân thực hiện được."
Triệu